Khương Dao chậm rãi gật đầu, nhẹ giọng nói thầm: "Nhưng tớ trước nay không thấy Tư Trạm kéo tay nữ sinh nào, cậu ấy cũng không giống bọn Trần Khải Khiếu, mỗi ngày đổi một bạn gái, cho nên thật sự nhiều nữ sinh rất thích cậu ấy."
Học sinh bên ngoài không ít, rộn ràng nhốn nháo đem âm lượng của Khương Dao lặng xuống, một câu cuối cùng kia, Đồng Miểu chỉ nghe được mơ hồ.
Ánh nắng từ phía tây, vầng sáng màu cam đỏ gắn chiếu vào trên mặt, không hiểu sao lộ ra chút thẹn thùng.
Cô cầm lòng không sờ sờ cổ tay của chính mình.
Dấu tay đã lặng xuống, nhưng xúc cảm của bàn tay anh lại thành ký ức không vứt đi được.
Sau khi trở lại chung cư, Đồng Miểu theo từng bước báo bình an với Đồng Mỹ Quân, sau đó đánh răng tắm rửa, xem sách.
Trong phòng khô ráo và rất nóng, nhìn một lát liền không kiên nhẫn, cô buông sách xuống, đem cửa sổ mở ra, làm gió đêm thổi tan không khí khô nóng.
Anh sao còn chưa trở về?
Kim đồng hồ báo thức học tập đã chỉ về phía 9 giờ, nghĩ đến gần đây có tin đồn có cướp, Đồng Miểu không khỏi có chút lo lắng.
Anh hôm nay là giận dỗi với ai, với cô sao?
Đồng Miểu hơi có chút vô tội, cô rõ ràng cái gì cũng chưa làm, còn chủ động đối tốt với anh.
Mở cửa phòng ra, Đồng Miểu rón ra rón rén thăm dò đi ra ngoài, cửa im ắng, ai cũng không có.
Trong phòng Tư Trạm người máy đã bắt đầu báo giờ, cửa phòng anh không đóng kỹ, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-cua-anh/1171369/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.