Người vừa mới lên tiếng là Trần Thanh Duy, 27 tuổi, đẹp trai, nho nhã, tính tình lạnh lùng nhưng lại rất quan tâm cô. Anh là người điều hành tập đoàn Đại Lâm, một tập đoàn lớn không thua kém Hàn thị là bao.
Bốn năm trước, cô một mình tay trắng bỏ đi. Lúc khó khăn nhất, anh giúp cô rồi mất tích. Một thời gian sau cô tình cờ gặp lại anh thì mới biết anh là ông chủ lớn của một tập đoàn nổi tiếng nhất nhì Bắc Thành này. Cũng vì lẽ đó, cô mới chọn cách lặng lẽ rời khỏi anh. Bởi lẽ, Thư Kỳ không muốn bị người ta bàn tán, nói rằng cô cố ý tiếp cận anh vì mục đích riêng nào đó.
Thư Kỳ mỉm cười, cô ngẩng mặt lên đối diện với ánh mắt có chút tức giận của người kia. Người đàn ông này tốt với cô lắm, cái mạng nhỏ bé này của cô cũng là được anh nhặt về. Vậy nên... đối với cô mà nói, anh giống như ánh sao lấp lánh trên bầu trời, soi đường dẫn lối cho cô đi khi cô đang trong lúc tuyệt vọng nhất.
"Chẳng phải anh vẫn tìm được em sao?"
Trần Thanh Duy nhìn cô thật lâu, anh thật sự là bị cô chọc cho tức chết đi được. Cô gái nhỏ này luôn biết cách khiến anh lo lắng như thế đấy. Nhưng biết làm sao được khi chính bản thân anh lại muốn lo lắng cho cô.
Kể từ ngày quen biết cô, nụ cười buồn trên gương mặt xinh đẹp ấy mới chính là thứ khiến trái tim anh xót xa. Giá như ở trước mặt anh, cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-bi-danh-cap/3035572/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.