Thư Kỳ còn chưa kịp xử lý hết những lời anh vừa nói thì người đàn ông ấy lại một lần nữa giở trò lưu manh. Bàn tay to lớn bóp lấy eo nhỏ, tay kia siết chặt lấy tay cô. Cứ như thế, anh ngang ngược mà hôn lên đôi môi nhỏ nhắn ấy.
Đôi mắt xinh đẹp mở to nhìn gương mặt anh gần ngay trong gang tấc. Cô vẫn còn chưa dám tin đây là sự thật, người đàn ông luôn ghét bỏ cô vậy mà lại chủ động hôn cô... Lẽ ra cô nên kháng cự đẩy anh ra khỏi người mình, nhưng tại sao cô lại cảm thấy có chút không nỡ.
Còn nhớ ngày đó, anh cũng là trong lúc không tỉnh táo nên mới cùng cô ân ân ái ái. Sau này khi cô trở thành người vợ hữu danh vô thực của anh thì hình như anh và cô chưa từng đụng chạm thể xác. Lần thứ hai cô và anh chung giường cũng là do anh say đến không còn tỉnh táo. Vậy nên... anh chưa từng hôn cô.
Nhưng ngay lúc này đây, khoảnh khắc anh và cô chạm nhau, quả thật có chút mùi vị ngọt ngào khiến cho cô cảm thấy lưu luyến mãi chẳng nỡ rời đi.
Bàn tay mềm mại khẽ nắm lấy vạt áo anh, bàn tay kia lại vô tình siết chặt. Những cử chỉ nhỏ nhặt ấy vậy mà lại không thể thoát khỏi mắt người kia.
Hàn Thiếu Phong ôm chặt cô thêm một chút, nụ hôn cưỡng đoạt ấy cũng sâu thêm vài phần. Môi kề môi, mắt chạm mắt, trong lòng của cả hai người đều dấy lên một loại cảm giác chẳng thể gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-bi-danh-cap/3035555/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.