Thư Kỳ nhíu chặt mày nhìn anh, những gì anh vừa nói sao lại khác hoàn toàn với những gì mà cô biết. Năm đó, cảnh sát nói là ba cô sợ tội nên tự sát. Tại sao bây giờ anh lại nói cái chết của ba cô là có liên quan đến Hoắc gia. Chuyện này đến cuối cùng thì đâu mới là sự thật đây.
"Anh vừa nói gì? Cái chết của ba em tại sao lại có liên quan đến Hoắc gia?"
Cô trầm giọng hỏi, ánh mắt nhìn anh đầy bất ngờ. Hàn Thiếu Phong đương nhiên hiểu cảm giác của cô, anh nắm lấy tay cô rồi nhẹ nhàng nói.
"Năm đó... khi ba em xảy ra chuyện, anh đã cho người âm thầm nghe ngóng tin tức. Chuyến hàng có chứa chất cấm đó thật chất đã bị người ta động tay động chân."
"Cho nên... ba em bị oan?"
"Ừm! Lúc ba em bị bắt tạm giam, anh đã cho người ở trong âm thầm sắp xếp. Chỉ là không ngờ tới, cuối cùng vẫn là không kịp."
"Nói vậy... Anh biết hết tất cả sao?"
"Không! Anh không biết. Chỉ là nghi ngờ nên mới âm thầm tìm hiểu. Anh hiểu con người của ba em, ông ấy tuyệt đối sẽ không làm ra những chuyện đó."
Thư Kỳ im lặng, nội tâm của cô đang hỗn loạn vô cùng. Năm đó là ba cô bị oan, ông ấy thật sự là bị oan. Vậy mà... vậy mà lại không ai tin tưởng ông ấy. Bọn họ... Bọn họ đều muốn dồn ông ấy vào chỗ chết...
Nghĩ đến đó, đôi mắt cô tràn đầy sự tức giận và căm phẫn. Cô cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-dau-bi-danh-cap/2947698/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.