Editor: Quỳnh Nguyễn
Buông xuống mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn Danh Khả bất an, Bắc Minh Dạ hừ hừ: "Tại trong lòng anh còn dám nghĩ muốn những người khác,, chán sống sao?"
"Không có." Tuy nói không có, nhưng vừa rồi đúng là nhớ lại Nam Cung Liệt.
Danh Khả thở ra một hơi, lắc lắc bàn tay to của anh: "Có đói bụng không? Chúng ta ra ngoài ăn một chút gì đi."
"Đói, bất quá anh càng muốn là trước ăn em rồi." Một cái xoay người, đè cô tiếp xuống.
Đêm nay cô để cho tâm anh ấm không hiểu, hiện tại cô tại trong lòng anh, đã không nỡ buông ra.
Danh Khả đẩy ngực anh, cắn cắn môi: "Không được, anh ở trong biển ngâm nước lâu như vậy, vừa rồi lại cùng những người đó đánh một trận, trước ăn một chút gì."
"Em sợ đói chết anh sao?" Anh cúi đầu để sát vào bên tai của cô, hơi thở cực nóng, thanh âm cực nóng khàn khàn: "Thân thể anh đói, nhưng... Nơi đó cũng rất đói."
Thẳng tắp lưng hướng trên người cô đè ép.
Đè này để cho mặt Danh Khả đỏ lên, lại dùng lực đẩy anh một phen, cô nhẹ giọng nói: "Tiên sinh, em... Em cũng đói bụng, để cho em ăn no mới... Mới có khí lực hầu hạ anh."
Bắc Minh Dạ hơi run sợ, trong lòng xoắn xuýt, hiện tại cô đói bụng, có thể so với bình thường vẫn còn yếu ớt hơn hay không? Đến lúc đó thật sự càng làm người lăn qua lăn lại được ngất đi, anh cũng là không nghĩ muốn.
Bất quá cô ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-danh-mon-cuc-cung-tram-ty-cua-de-thieu/3179563/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.