Editor: Quỳnh Nguyễn
Hỏa Lang biết lúc này anh ta xuất hiện quả thật không thích hợp, chỉ là anh ta không thể thấy tiểu thư của anh ta ở trong này bị người khi dễ, Bắc Minh Dạ rõ ràng khi dễ cô ta, đối với cô ta làm sao có nửa điểm chân thành?
Cũng tiểu thư mới ngốc như thế, vì ý nguyện ba cô ta, ở trong này ăn nói khép nép cầu người khác.
Thương cảm tiểu thư, nhưng lúc này anh ta thật sự không có biện pháp mang cô chạy ra loại vòng xoáy này.
Bị cô ta mang hận trừng mắt một cái, anh ta lại thối lui ra ngoài, chỉ là thời điểm lui ra ngoài, ánh mắt lạnh như băng vẫn lại là nhịn không được hướng trên người Bắc Minh Dạ cùng Danh Khả.
Danh Khả hơi hơi rụt rụt thân thể, lực đạo cánh tay dài Bắc Minh Dạ vòng trên eo cô lại chặt vài phần.
Cô thở ra một hơi, biết anh nói cho chính mình có anh ở đây không cần sợ hãi, đành phải áp chế bất an đáy lòng, từ trong cặp hồ sơ lấy ra một tấm hình, quay đầu nhìn anh: "Ngồi chiếc thuyền này có thể chứ?"
Bắc Minh Dạ không nói gì, từ một góc trên bàn cầm điện thoại tới đây, bấm một cái dãy số.
Điện thoại chuyển được anh đi thẳng vào vấn đề nói: "Nữ nhân tôi muốn A7902."
"Vâng, tiên sinh." Bên kia điện thoại truyền đến giọng nam trầm thấp.
Bắc Minh Dạ trực tiếp cắt đứt điện thoại, cúi đầu nhìn Danh Khả, mới phát hiện trên khuôn mặt nhỏ nhắn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-danh-mon-cuc-cung-tram-ty-cua-de-thieu/3179516/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.