Nhìn qua Kiều Phong Khang,
dường như anh không hề để tâm tới.
Hơn nữa, anh còn thể hiện tâm trạng
vô cùng tốt, khuôn mặt ấy không thể
giấu đi được nụ cười. Anh thản nhiên
khởi động xe rồi chầm chậm băng trên
con đường.
Đột nhiên, anh liếc mắt nhìn sang
cô. Cô đang vô cùng tức giận nên đã
vội vàng quay mặt ra ngoài cửa sổ, cả
chặng đường đều im lặng không có
phản ứng gì. Nếu không phải do anh thì
khi nấy cô cũng đâu phải mất mặt đến
mức đó cơ chứ.
Chiếc xe Bentley nhanh chóng
chạy về hầm giữ xe của công ty. Du
Ánh Tuyết ngó nghiêng ra bên ngoài để
chắc chắn không có một người đồng
nghiệp quen nào mới dám bước xuống xe.
Sau khi xảy ra chuyện của đêm
qua, cô càng trở nên chột dạ hơn, luôn
phải cẩn thận tỉ mỉ, cứ như cả thế giới
ai nấy cũng đều biết chuyện giữa cô và
chú ba vậy.
“Ánh Tuyết”
Sau khi Du Ánh Tuyết đứng thẳng
người lên định rời khỏi đây thì nghe
thấy một giọng nói quen thuộc cất lên
từ phía sau.
Cô cảm thấy lạnh sống lưng, chân
†ay đều cứng đờ lại, sau đó cô quay lại
nhìn Kiều Phong Khang trong vô thức.
“Chú ba” Kiều Minh Đức lao đến
với vẻ mặt vô cùng xúc động, anh ta
dang hai tay ra ôm chặt lấy Kiều Phong
Khang rồi nói: “Chú ba, đã lâu không gặp.
Vẻ mặt Kiều Phong Khang không
hề thay đổi liếc qua nhìn Du Ánh Tuyết.
Anh chỉ thấy cô đang mím chặt môi,
đứng im một chỗ cúi gằm mặt xuống,
cô cảm thấy chột dạ đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-cua-vi-tong-tai-ba-dao/1208922/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.