“Biết rồi, tối nay em sẽ về. Hơn nữa,
dù muốn ở nhà anh cũng phải về thu
dọn đồ đạc, không thể ngày nào cũng
mặc đồ ngủ của anh được”
“Nói cũng đúng, vậy anh tới đón
em, đưa em tới chỗ chú ba nhé?”
“Đừng, chúng ta không tiện đường
đâu, em đi tàu về với đồng nghiệp là
được rồi”
Du Ánh Tuyết không cho Kiều Minh
Đức tới đón nên anh ta cũng không cố
gắng nài nỉ nữa.
Sau khi tan làm, Du Ánh Tuyết lấy
điện thoại di động nhìn qua một lúc,
sau đó bắt tàu điện ngầm trở về biệt
thự.
Dì Lý vừa ngạc nhiên vừa vui mừng
khi thấy Du Ánh Tuyết trở về.
“Cô Ánh Tuyết, sao cô lại về rồi?”
“Tôi quay lại lấy một vài thứ” Cô
nhìn quanh dò xét một lượt rồi hỏi:
“Chú ba… vẫn chưa về sao?”
Khi rời bệnh viện, cô đã cố ý hỏi
qua và được biết hôm nay anh sẽ xuất
viện.
“Cậu chủ nói sẽ về trễ một chút,
nhưng nếu biết cô trở về, chắc chắn
cậu ấy sẽ rất vui”
“..Ô” Du Ánh Tuyết gật đầu nhưng
cũng không nói thêm lời nào. Sau khi
tắm rửa, ăn tối xong, cô tùy tiện lên lầu
thu dọn vài thứ rồi đem xuống lầu.
Màn đêm tĩnh mịch đã buông xuống.
Cô đợi ở đại sảnh liên tục đi tới đi
lui, nhìn ra ngoài thăm dò mấy lần
nhưng đều không nghe thấy tiếng xe.
Anh mới xuất viện đã bận rộn đến
khuya như vậy, thân thể thật sự có thể
chịu được sao?
Cô thở dài một hơi, ôm gối ngồi lùi
dựa vào ghế sô pha.
“Cô Ánh Tuyết, đã muộn rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-cua-vi-tong-tai-ba-dao/1208919/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.