Tôi thật sự rất muốn đi thang máy, dù sao bây giờ tôi cũng không sợ quỷ
Nhưng là nghĩ đi nghĩ lại, cũng nên kính sợ một chút
Rốt cuộc tôi vẫn là thân thể của phàm nhân có âm dương nhị khí, nên không dám tìm đường chết
Anh tôi thấy tôi từ từ leo lên cầu thang, cười nói:” đêm nào em cũng quá mệt mỏi nên người mềm như bông, không leo lên được à? Có cần anh kéo em lên không”?
Tôi trừng mắt nhìn anh tôi: ” hừ, thể lực của nữ nhân có thể so với nam nhân sao? Ngày thường anh vận động nhiều như vậy, còn em thì chưa bao giờ rèn luyện qua, đương nhiên là thể lực kém hơn nhiều rồi….”
” Bạch bạch cũng là một loại phương thức để rèn luyện hô hấp, về điểm này em rèn luyện được không ít nha.” Anh tôi cười xấu xa, vươn tay kéo tay tôi lên.
Tôi vừa thở dốc, vừa hỏi thăm chuyện của anh tôi:” ….. Không thể hiểu, sao anh lại có thể chịu đựng được, mỗi đêm em nhìn thấy giang khởi vân còn cảm thấy không đủ, sao anh có thể nhẫn nhịn đến vài ngày mới nhìn thấy cô ấy một lần? Anh không nhớ cô ấy à?”
Anh tôi nhún vai nói:” chúng ta không dính vào nhau giống như em, còn nữa, anh có chút lạnh lùng đối với cô ấy cũng tốt”
“Hả? Có chỗ nào tốt?”
” miễn để cho cô ấy không chạy ra ngoài, chọc lão phu nhân tức giận, anh có chút lạnh lùng, cô ấy cũng có điểm lý trí, nếu anh là người đầu tiên, với tính tình đơn thuần của cô ấy, nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1804015/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.