Lâm gia, hai anh em tính cách hoàn toàn khác nhau.
Lâm ngôn hoan lạnh lùng, ít khi cười nói, làm việc nghiêm túc, lâm ngôn thấm luôn mỉm cười mạnh mẽ, tính cách hoạt bát….. Nói như thế nào được nhỉ?
Tôi nói vậy có khả năng phải xin lỗi lâm ngôn hoan, tôi cảm thấy em gái hắn một phần mười trầm ổn bình tĩnh đều không có, à, có một……một chút
Cô ấy nói:” nhà cô có cái gì trừ tà hoặc bùa hộ mệnh không? Tôi gần đây luôn cảm thấy bị người khác nhìn trộm, nhưng bên người tôi toàn là vệ sĩ, hẳn là không có người có thể tới gần…… Cho đến mấy hôm trước tôi cảm thấy trong phòng có người đi lại, mở mắt ra nhìn không thấy gì, tôi tưởng nằm mơ, kết quả ….. Ahhhh—!!!”
Cô ấy đột nhiên trừng mắt kêu lên, tôi thiếu chút nữa bị sặc.
Chỉ là nó chuyện thôi mà, cần phải thể hiện thanh âm cảm xúc phong phú vậy sao?
” Cô đoán xem tôi phát hiện ra cái gì?” Cô ấy bĩu môi hừ lạnh một tiếng
Tôi quá lười đoán, cô nói hay không thì tùy
Kẻ có tiền tính tình tiểu dân thường nhỏ bé như chúng tôi không nghiềm ngẫm được, anh tôi luôn nói cùng những người này giao tiếp thật mệt
Lâm ngôn thấm khoanh tay, vắt chéo chân ngồi trêи ghế sofa nhà tôi bĩu môi nói:” …… Kết quả tôi phát hiện, ở cửa sổ có dấu vết”.
“Dấu vết gì?”
Cô ấy cười cười, thấp giọng giải thích: vệ sĩ rắc một loại bột phấn đặc biệt ở cửa sổ cùng cửa chính trong phòng cô ấy, loại bột này là sản phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803663/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.