Lúc chúng tôi rời khỏi Hải Yến lâu, đàn em của chú Chung cung kính dâng lên chìa khóa, anh tôi ước lượng chìa khóa trên tay, nhướng mày cười nói: “Chú Chung, đây là ý gì?"
Chiếc chìa khóa trong tay anh không phải là của chiếc việt dã nhà chúng tôi mà là một chiếc Land Rover mới tinh.
"Hai người muốn tới thôn Thạch Tuyền Câu Tân, còn phải đi công trường xem phong thủy giúp chú, qua lại bôn ba quá cực khổ, tặng một thứ công cụ thay cho đi bộ mà thôi, chút tâm ý nhỏ.” Chú Chung nở điệu cười của một tay già đời.
Một chiếc xe đắt như vậy mà nói là tâm ý nhỏ? Tôi âm thầm lắc đầu với anh tôi, ý bảo anh đừng lấy.
Nhưng mà đàn ông trời sinh là yêu xe, anh tôi động lòng nói: “Được, vậy cháu mượn chạy vài ngày."
“Sao anh lại nhận đồ của ông ta?" Tôi than thở nói: “Cắn người miệng mềm bắt người tay ngắn*.. Muốn đổi xe thì tự chúng ta mua, cũng đâu phải không có tiền."
"Chúng ta có tiền, nhưng tiền của chúng ta dùng để làm gì? Chuyện của ba còn không biết phải dùng bao nhiêu tiền nữa, sao có thể phung phí. Vừa lúc em nói ngồi chiếc xe cũ nhà mình không thoải mái, đổi một cái mới em sẽ thoải mái hơn, dùng xong rồi trả lại cho ông ta, mặc kệ chiếc xe này."
Tôi gật đầu, anh tôi vươn tay xoa đầu tôi nói: “Thanh Tiêu, đừng cả ngày tỏ ra đau lòng, ông chồng quỷ của em và chúng ta không cùng suy nghĩ, không nói chuyện được còn chưa tính, coi như là gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-tinh-am-duong-vinh-cuu-chong-ta-la-quy-vuong/1803541/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.