Ban đêm, nhóm khách mời đã xong một ngày chăm dê con đầy mệt mỏi, sau đó họ tụ tập xung quanh một khe núi nhỏ, chuẩn bị tiệc nướng thịt ngoài trời vào buổi tối. 
Màn đêm mông lung, cả một mảnh rừng đầy tùng xanh và cây bách biếc, hiện tại gió mát rười rượi, cảnh tượng có chút hiu quạnh. 
Mọi người cùng nhau dựng lều trại, sau đó dựng lò lửa lên, bắt đầu thổi lửa làm bữa cơm dã ngoại. 
Không bao lâu, trên kệ nướng toát ra mùi khói thơm bay ra bốn phía, Yến Triêu lật từng xiên thịt dê đã được bày một hàng trên đó, sau đó nhanh tay lần lượt rải bột thì là và hạt tiêu lên strên đó, thịt nướng lập tức phát ra một loạt âm thanh "xì xì xì xì". 
Chu Thần Du nhìn cậu một lúc, sau đó không khỏi cảm thán: "Tay nghề thành thạo quá vậy?" 
Yến Triêu nói: "Dù sao cũng là đặc sản quê nhà, chẳng lẽ anh lại không làm được món vịt quay Bắc Kinh sao?" 
Vừa dứt lời, Yến Triêu nhận ra gì đó, bổ sung một câu: "Bỏ đi, tôi cảm thấy mình đã đánh giá cao anh rồi." 
Chu Thần Du bĩu môi: "Chẳng lẽ cậu còn làm được cả cơm?" 
Yến Triêu nhìn anh một cái: "Chó độc thân ở một mình mà, nói thế nào cũng phải biết vài món đơn giản chứ?" 
Chu Thần Du nghe vậy bèn cười: "Chuyện đó thì không nhất định, tôi đã ở một mình nhiều năm như vậy, không phải ngay cả cơm chiên trứng còn không học được đó sao." 
"Không ngờ như vậy mà anh vẫn tỏ vẻ kiêu ngạo quá nhể?" Yến Triêu cười 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-rang-chi-dien/1026761/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.