Chương trước
Chương sau
[1] Chàng là người điên ta là kẻ ngốc: Là câu hát chế lại từ bài hát 'Chàng là gió, thiếp là cát' trong phim Hoàn Châu Cách Cách.
Hôm nay ngoại trừ ghi hình ở bên ngoài, nhóm khách mời tất nhiên cũng có nhiệm vụ, chính là trải nghiệm cuộc sống du mục của người dân địa phương.
Đúng lúc khoảng thời gian này cũng không tính là mùa du lịch đông đúc, du khách trong khu thắng cảnh rất ít chẳng có bao nhiêu người, tạm thời cũng không có chị gái fansite nào cần cù ngàn dặm xa xôi theo sát tới Tân Cương, môi trường quay phim mà tổ chương trình cung cấp tương đối tiện lợi.
Đã chăn cừu thì tất nhiên sẽ cưỡi ngựa, dựa theo yêu cầu của tổ chương trình, mỗi một tổ khách mời đều sẽ cử một người đi tới chuồng dắt ngựa. Dù sao từ nhỏ Yến Triêu cũng đã lớn lên ở đây, tất nhiên quen thuộc với ngựa hơn một chút, vì vậy cậu vinh quang gánh lấy sứ mệnh này.
Không ngờ vừa mới đi tới chuồng ngựa cùng hai vị khách mời khác, cậu đột nhiên bị chị gái phó đạo diễn kéo vào trong xe.
Phó đạo diễn nói sơ qua tình hình, trong sáu con ngựa đã được chuẩn bị trước lại có một con bị bệnh cấp tính, sáng sớm đã được đưa tới bác sĩ thú y để chữa trị, hiện tại chỉ còn năm con ngựa. Để cho công bằng, ba người phải tới một khu khác nhận thử thách hỏi nhanh đáp nhanh nho nhỏ, thông qua thời gian để quyết định tổ nào bất hạnh chỉ có thể dắt một con ngựa.
Lừa đảo, tất cả chỉ là lừa đảo hết.
Vẫn là mấy cái chiêu trò không viết trước trên kịch bản cả thôi.
Cũng may Yến Triêu phản ứng nhanh nhạy, mồm mép trôi chảy, mấy cái thử thách hỏi nhanh đáp nhanh này chả phải chuyện gì khó với cậu, vậy nên cậu hào phóng chấp nhận thử thách.
Phó đại diễn cười mờ ám, lấy ra một tờ giấy nhắc lời thoại, bỗng nhiên dòng chữ trên đó đập vào mắt Yến Triêu:
"Thử thách hỏi đáp ăn ý."
Nhìn thấy tiêu đề này, khóe miệng Yến Triêu không nhịn được run rẩy.
Ăn ý? Cậu và Chu Thần Du không đánh nhau đã là không tệ rồi, còn ăn ý cái gì nữa?
Cậu còn chưa kịp nhổ nước bọt trong lòng xong, phó đạo diễn đã hỏi câu đầu tiên: "Nghề nghiệp của đối phương?"
Yến Triêu ngẩn người, thầm nghĩ đây là cái câu hỏi thừa thãi gì đây, nhưng vẫn đáp lại cực kỳ nhanh: "Diễn viên tướng thanh."
"Quê hương của đối phương?"
"Bắc Kinh."
"Chòm sao của đối phương?"
"Song Tử."
"Nhóm máu của đối phương?"
"Nhóm máu O."
Tổ đạo diễn làm vậy để làm chi? Điều tra hộ khẩu à?
Nếu hiện tại Yến Triêu không dưỡng thành thói quen tốt luôn tìm tư liệu về khách mời ở mức độ đầy đủ và cả khả năng ghi nhớ một khi đã gặp qua thì sẽ không quên được này, thì chỉ với mấy câu hỏi hồi nãy cậu đã over rồi.
Kết quả một giây sau, những câu hỏi rắc rối lung tung đã bay tới.
"Đối phương thích ăn gì?"
"Sữa đậu nành bánh quẩy."
Người Bắc Kinh mà, không khó đoán.
"Hiện tại đối phương độc thân hay trong quan hệ yêu đương?"
Tất nhiên Yến Triêu không biết Chu Thần Du có bạn gái hay không, nhưng cho dù sự thật là gì, câu hỏi này đối với những người đàn ông chưa công khai thì luôn có một câu trả lời thống nhất:
"Độc thân."
"Tiêu chuẩn chọn người yêu của đối phương?"
Con gái, còn sống.
Tất nhiên Yến Triêu cũng không biết tiêu chuẩn chọn người yêu của Chu Thần Du là gì, nhưng trong đầu nhanh chóng nhảy ra rất nhiều câu trả lời.
Vì để cho nhanh, cậu chỉ đơn giản nói ra một nửa: "Còn sống."
"Trong mắt cậu thì ai phù hợp nhất với tiêu chuẩn chọn người yêu của đối phương?"
...Mọe nó câu hỏi rác rưởi gì đây.
Sao cậu biết được kiểu người mà Chu Thần Du thích chứ?
Nếu thuận miệng nói ra tên của sao nữ nào đó, làm không tốt sẽ khiến cho fan hai bên làm ra một trận đại chiến xé mặt, sao cậu dám nói lung tung chứ?
Yến Triêu nhất thời không nghĩ ra đáp án chu đáo nào, thời gian có hạn, cậu đành phải xung phong làm gương, vỗ vỗ ngực nửa đùa nửa thật nói: "Tôi."
Trên gương mặt đầy mưu kế của phó đạo diễn đã xuất hiện một nụ cười như đạt được ý muốn, miệng vẫn như cũ đọc rất nhanh: "Dùng hai chữ để hình dung đối phương?"
Khùng điên, ngu ngốc, ngớ ngẩn, đầy drama... Trong lòng Yến Triêu nhanh chóng xuất hiện n đáp án.
Nhưng cậu vẫn duy trì nụ cười trên gương mặt chính trực: "Đẹp trai."
"Dùng bốn chữ để hình dung đối phương?"
Yến Triêu không biết từ lúc nào, lúc này trong đầu nháy mắt xuất hiện một từ, hơn nữa gần như không cần nghĩ ngợi mà đã thốt ra: "Chim sa cá lặn."
...***!
Diễn đàn ăn dưa kia hại chết người rồi!
Nhưng tất cả đều đã được ghi lại vào ống kính, Yến Triêu đành phải tiếp tục làm ra vẻ mặt đơn thuần cái gì cũng không hiểu.
Nghĩ tới chuyện sau này những nội dung đó sẽ được chiếu trên chương trình, cậu cảm thấy cơ tim mình có chút tắc nghẽn.
Phó đạo diễn vừa cười run rẩy hết cả người, vừa nhìn thoáng qua đồng hồ bấm giây trong tay: "Mười câu hỏi, thời gian là 45 giây."
Xấu mặt thì cứ xấu mặt đi, may mà thành tích tốt nên vẫn tạm xem được.
Yến Triêu yên lặng thở phào nhẹ nhõm.
Rất nhanh sau đó, hai người còn lại cũng tách nhau ra lần lượt xuống xe, phó đạo diễn công bố thành tích, thời gian trả lời của Cố Hâm là hơn 60 giây, thời gian trả lời của Trần Sóc là gần 2 phút, hơn nữa hai người còn bỏ qua những câu hỏi ở mức độ khó hơn.
Trần Sóc cười ôm lấy vai của Yến Triêu, nói giải vây thay cho mình: "Mấy cô gái trẻ như các em ấy đương nhiên thích quan tâm tới những thứ này, mấy người đàn ông cẩu thả như bọn anh, sao có thể nhớ kỹ được mấy thứ rắc rối như vậy chứ."
Kết quả một giây sau, anh ta nghe được thành tích của Yến Triêu thì đã bị vả mặt chan chát.
Trần Sóc không thể tin nổi nhìn về phía Yến Triêu: "Không phải chứ, cái câu cung hoàng đạo kia tôi phải suy nghĩ rất lâu đó, ngay cả nhóm máu mà em cũng trả lời không một chút do dự nào sao?"
Yến Triêu trưng ra một nụ cười bình tĩnh tươi tắn, không một tiếng động nói sang chuyện khác: "Anh đừng để Từ Tịnh nghe được, cẩn thận chị ấy lại đánh anh."
Cậu sẽ không nói là mình biết nhóm máu của Chu Thần Du là O đâu, vì trùng hợp nhóm máu của cậu chính là A, kết quả ngày đó trong bài viết CP, vô số fan lấy chuyện này tuyên bố khắp nơi, nói gì mà AO đã phân rõ, nhóm máu quyết định công thụ, lộn tùng phèo cả lên.
Tóm lại Yến Triêu dễ dàng lấy được hạng nhất, chợt nghe phó đạo diễn nói: "Dựa vào kết quả của thử thách, nhóm 'Vợ chồng tái hôn' và nhóm 'Chị em plastic' [2] được chia 2 con ngựa, nhóm 'Môi răng chứa kiếm' được chia 1 con ngựa."
Yến Triêu ngạc nhiên: "Không phải tôi tốn thời gian ít nhất sao?"
Phó đạo diễn lại cười mờ ám: "Ai nói tốn thời gian ít nhất thì cậu sẽ thắng chứ?"
Yến Triêu: "...Phường lừa gạt."
Khi Yến Triêu cưỡi một con ngựa nhỏ trắng như tuyết tới đón Chu Thần Du, cậu cứ nghĩ Chu Thần Du còn ngạc nhiên hơn cả cậu, ai ngờ Chu Thần Du dùng vẻ mặt rất kỳ lạ nhìn cậu, giống như đã sớm biết cậu chỉ dắt được một con quay về.
Yến Triêu vừa định hỏi anh, đã nhìn thấy trên phần đất trống ở bên cạnh không biết từ lúc nào đã dựng lên một cái màn hình nho nhỏ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.