Edit: Croromi. / Beta: Bèm.
__________________________
"Chỉ là đôi khi rất phiền toái, lần này là đi chân trần 3km để nhảy sông, lần sau không biết là cái gì nữa." Tô Nhàn khẽ thở dài một hơi, nâng lên chân, đem cái chân ướt dầm dề lau khô, lòng bàn chân đau đớn làm nàng không tự giác nhíu mày.
Hà Thanh vươn tay, "Tới lúc bôi thuốc rồi"
"Ừm." Tô Nhàn nâng chân lên, đặt vào lòng bàn tay ấm áp của Hà Thanh, cảm thụ được tăm bông lạnh lẽo khẽ chạm vào chỗ vết thương bị cọ rách da.
"Ngày mai đi tìm nghi phạm B kiểm tra một chút đi, nếu hắn thật sự giết chết vợ mình, sau đó làm giả là cô ấy tự sát, trong nhà chắc chắn sẽ lưu lại dấu vết gì đó." Hà Thanh một bên nhắc đi nhắc lại hành trình, một bên thật cẩn thận xử lý những vết thương bị cọ rách của Tô Nhàn.
Bên này nói xong, cô đột nhiên chú ý tới Tô Nhàn đã an tĩnh một hồi lâu, ngước mắt liền phát hiện vị đại mỹ nhân này đang không chớp mắt nhìn cô chằm chằm.
"......Làm sao vậy?" Hà Thanh ngẩn người, đem tăm bông đã dùng qua ném vào thùng rác.
"Chỉ là có chút cảm động, không nghĩ tới Hà tiểu thư còn có một mặt tinh tế như vậy." Tô Nhàn rụt rụt chân, chuẩn bị tháo dép lê.
"Trước kia lão cha cũng rửa chân bôi thuốc cho tôi." Hà Thanh không chút suy nghĩ đáp lại.
Tô Nhàn liền trầm mặc.
"Không đi dép à? Đau sao?" Hà Thanh lấy một miếng băng gạc, muốn băng chân, lại bị Tô Nhàn nhanh nhẹn mà lùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-voi-tro-thu-ngay-cang-nguy-hiem/223552/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.