Edit: Bèm/ Beta: Croromi
Mang theo đầu óc hỗn loạn, chẳng hiểu ra sao, Hà Thanh hồ đồ mơ màng đi rửa mặt, sau đó tắt đèn về phòng mình nằm.
Đại khái hôm nay Tô Nhàn cũng mệt mỏi, vào phòng không bao lâu liền an tĩnh rồi, một chút âm thanh cũng không có.
Hà Thanh nằm trong ổ chăn lăn qua lộn lại một lúc lâu, trong đầu một nửa phiền toái là vì vụ án, một nửa là vì nụ hôn chúc ngủ ngon ban nãy, chỗ bị hôn qua vẫn còn nóng nóng ướt ướt, cảm giác tồn tại quá mạnh, không thể làm lơ được.
Hà Thanh ở trên giường lăn lộn một lúc, co lại vào ổ chăn, híp mắt quyết định thành thật đi ngủ.
Vừa mới quét sạch mớ hỗn độn ra khỏi đầu, khi cô bắt đầu cảm thấy có chút buồn ngủ, đột nhiên bên tai vang lên một âm thanh rất nhỏ, tựa hồ là tiếng mở cửa.
Tô Nhàn ra ngoài sao?
Hà Thanh ngáp một cái, đại khái là rời giường uống nước đi, tiếp tục ngủ.
Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng cô tự chủ được mà chú ý động tĩnh bên ngoài, khoan đã, cô bỗng nhiên mở mắt ra.
Ngoại trừ tiếng mở cửa lúc nãy, bên ngoài không vang lên còn âm thanh nào nữa cả.
Đã không còn tiếng bước chân, cũng không có tiếng vật gì bị va phải, yên tĩnh đến mức giống như không có người nào.
Tia buồn ngủ vừa mới sinh ra trong đầu lập tức biến mất sạch sẽ, Hà Thanh từ trên giường ngồi dậy, nghiêm túc mà chú ý nhất cử nhất động ở bên ngoài, thật sự không nghe thấy một động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-voi-tro-thu-ngay-cang-nguy-hiem/223551/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.