"Con mèo đó tên gì thế?" 
"Bé Miu." Chuyển tiền xong, Trần Nam Nhất cầm ly nước ấm ngồi cạnh quầy pha chế, tìm mấy bức ảnh và video quay mèo con cho Hạ Quân Trì xem, mỉm cười nói với hắn: "Nhân viên quán nhặt được. Lúc ấy nó còn bé lắm, mới được vài tháng đã lớn như vầy." 
Khóe môi Hạ Quân Trì cong lên rất nhẹ, mở Wechat lên gửi cho Trần Nam Nhất một dãy số: "Đây là số điện thoại của bác sĩ thú y xử lý vết thương cho nó, có vấn đề gì anh cứ liên lạc là được." 
"Cảm ơn cậu." Trần Nam Nhất lưu số lại, thuận miệng hỏi: "Có vẻ cậu biết rõ cách chăm sóc vật nuôi lắm nhỉ, trong nhà cũng nuôi phải không?" 
Hạ Quân Trì uống cạn cốc ca cao nóng nọ, bàn tay với khớp xương rõ ràng nhịp nhịp trên mặt bàn gỗ, âm thanh đều đặn vang lên có phần vắng lặng: "Tôi không nuôi được. Ngày nào cũng phải đến phòng thí nghiệm, không có thời giờ chăm sóc." 
"Phòng thí nghiệm?" Trần Nam Nhất hỏi, "Cậu là sinh viên đại học A à?" 
"Ừm. Năm hai cao học." 
"Thế thì tôi lớn hơn cậu một chút." Trần Nam Nhất cầm khăn tiếp tục vệ sinh quầy pha chế, cười nói: "Gọi tôi anh Nam là được rồi." 
Anh rửa cốc, không để ý người ngồi phía sau, chợt mơ hồ nghe thấy một tiếng ừ thật trầm, không biết là chịu hay không chịu đây. 
Hai chiếc cốc được cất gọn lên giá, Trần Nam Nhất lau khô tay, nhìn ra ngoài ô cửa kính hẹp: "Hình như tạnh mưa rồi." 
Hạ Quân Trì đứng dậy, đáp lại chậm rì: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-mem-mai/217866/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.