Câu hỏi này không đầu không đuôi, Trần Nam Nhất phản ứng một lúc mới phát hiện có điều gì đó không ổn. Anh dời tay, nhìn hắn: "Chiều nay?"
Hạ Quân Trì gật gật đầu, đang định nói gì thì chuông điện thoại đột ngột vang lên giữa đống quần áo ném lung tung dưới đất. Hắn đưa mắt nhìn đồng hồ trên giường, đã qua giờ hẹn lấy thiết bị thí nghiệm.
"Nghe điện thoại trước đã." Trần Nam Nhất lo thầy tìm hắn, đẩy người ra nhắc nhở.
Người gọi cho Hạ Quân Trì là đàn em nọ, cô đã chờ gần một tiếng mà không thấy hắn đâu, nghĩ là hắn ngủ bù quá giờ: "Đàn anh dậy chưa?"
"Ừm, đã bắt đầu rồi?"
"Em vừa xong lượt đầu tiên." Đàn em không có vẻ trách móc phàn nàn gì, rất thông cảm cho Hạ Quân Trì vừa thức trắng cả đêm hôm qua, "Nhưng mà có một chỗ trong kế hoạch trước đó —— Là đoạn sau của phần cắt nối ARN, lần trước thầy Hứa có nói muốn điều chỉnh phải không?"
Hạ Quân Trì mặc quần áo bằng một tay, nhíu mày: "Phần đó có chút điều chỉnh nhỏ, để anh làm."
"Ok, vậy em nhờ anh ha."
Hắn cúp điện thoại, mặc đại chiếc áo len bên giường, quay người nhìn Trần Nam Nhất. Anh thấy hắn cứ ngắm nghía mình chằm chằm, chủ động rướn người dậy đặt lên khóe môi hắn một cái hôn ngắn ngủi, "Em phải về trường nhỉ? Có việc thì đợi về hẵng nói sau."
Hạ Quân Trì dừng vài giây, gật gật đầu, hôn trả anh rồi cầm áo ra mở cửa.
Có thể do thí nghiệm tiến hành không thuận lợi, Trần Nam Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-mem-mai/1148502/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.