Khi Trần Nam Nhất thức dậy vào sáng hôm sau, đồng hồ báo thức bên giường vừa nhích sang bảy giờ. Anh nghiêng người nhìn sang chỉ thấy dấu vết từng có người từng nằm đó, ánh nắng rọi trên lớp ga giường màu xám đậm, chỗ vải nhăn nhúm như thể cũng ấm áp hơn.
Anh ngồi dậy, chăn ấm trượt từ vai xuống bụng lộ cả phần cổ áo hơi xộc xệch. Trần Nam Nhất vừa đánh răng vừa nhìn gương sờ lên dấu hôn bên gáy mình, ngậm bàn chải nhắn tin cho Hạ Quân Trì.
Hắn trả lời rất nhanh, hẳn cũng không bận bịu lắm. Đêm hôm qua thí nghiệm gần như xong xuôi, xế chiều hôm nay là có thể về sớm ngủ bù, hắn định bụng sẽ tạt ngang quán gói Trần Nam Nhất mang về.
Mà hôm qua lúc mẹ Trần Nam Nhất đi đã hẹn anh uống trà vào ban chiều. Anh nghĩ ngợi một lúc, trả lời hắn mình có việc bận, hôm nay chắc sẽ về nhà hơi muộn.
Mẹ Trần Nam Nhất ở tại một khách sạn trên đường Vọng Hải, bữa tiệc cưới của con gái bạn bà cũng tổ chức ở đây. Anh đến khách sạn theo thời gian đã hẹn, sảnh tổ chức tiệc bên cạnh đông đúc người ra kẻ vào, cha mẹ và người nhà của hai bên đứng đón khách ngoài cửa, vô cùng rộn ràng náo nhiệt.
Vài ba phút sau thì mẹ anh xuất hiện, bà hết nhìn Trần Nam Nhất lại nhìn sang sảnh tiệc cưới phía xa, thở dài, đoạn quay người mở cửa thang máy dẫn anh đi.
Anh gần như nghi ngờ rằng mẹ cố ý để anh đứng đó xem cảnh tưởng đầm ấm hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-mem-mai/1148501/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.