Biểu cảm của Diêu Liệt lập tức biến sắc.
Tiêu Dịch đột nhiên ngẩng đầu, biểu lộ vô cùng ngạc nhiên.
Giọng điệu của Giang Nguyệt Hoàn hoàn toàn không thay đổi: "Nói cách khác, chỉ có thể luyến tiếc mà nói cho chư vị rằng, bổn tọa đã nhận Tiêu Dịch làm đồ đệ, nếu muốn làm khó dễ nó thì phải hỏi qua kiếm của bổn tọa."
"Giang Nguyệt Hoàn!" - Một người thuộc Diêu gia đột ngột vọt ra, hai mắt gã trợn lên, cơn giận không thể kiềm lại nữa, "Ngươi có ý gì, công khai bao che một đứa nhóc phạm lỗi? Tiêu Dịch có hôn ước với Diêu Yến của Diêu gia chúng ta, nói thẳng ra là con rể chưa vào cửa của Diêu gia, ngươi nhúng tay vào chuyện gia đình của Diêu gia mà không tự thấy mình dài tay quá sao?!"
"Thật không?" - Giang Nguyệt Hoàn nhìn về phía thiếu niên bên cạnh, "Ngươi và Diêu Yến thực sự có hôn ước với nhau à?"
Ánh mắt của Tiêu Dịch chạm với ánh mắt của y, cậu nhìn thấy đôi mắt thờ ơ lặng yên như nước kia, bản thân mình cũng bình tĩnh lại. Cậu tiến lên một bước: "Hôn ước đã hủy bỏ, là người của Diêu gia chủ động hủy bỏ. Ta và Diêu Yến đã không còn quan hệ gì nữa, hy vọng các vị thúc thúc bá bá không hắt nước bẩn lên người trong sạch."
Đối phương dĩ nhiên không nghĩ tới cậu nhóc nhút nhát nghe lời này lại dám mở miệng phản bác, kinh ngạc nói: "Ngươi..."
Một người trẻ tuổi khác bước ra, chính là Diêu Thịnh đã gặp lúc trước: "Tiêu Dịch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-giua-ta-va-cac-do-de-that-phuc-tap/2523370/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.