Khi Liêu Tuệ Hân về đến nhà an toàn, lúc này một chiếc xe từ xa quan sát tình hình rồi lấy điện thoại ra chụp lại, tấm ảnh đó nhanh chóng được gửi đến cho Lập Mặc Thế, hắn án binh bất động cũng khá lâu rồi, im hơi lặng tiếng một thời gian sắp phải đến lúc chờ đợi thời cơ mà công kích trở lại.
“Diệp Khuynh Xuyên à tao phải ép mày khai ra tung tích của thằng chó đó.”
Lúc này phía Diệp Khuynh Xuyên, sau khi Liêu Ngữ Tịch về đến nơi cả hai liền tức tốc đi tìm, Diệp Khuynh Xuyên cũng cho người tìm kiếm khắp nơi, trên chiếc xe ấy, hai người không nói với nhau câu nào, Liêu Ngữ Tịch lòng nóng như lửa đốt, bây giờ cô cảm thấy mọi tội lỗi đều đổ dồn lên người của mình, nếu Diệp Vân thật sự xảy ra chuyện gì chắc chắn rằng cô sẽ tự dày vò bản thân mình cả đời này mất.
“Tôi xin lỗi.”
Để xóa tan bầu không khí ngột ngạt ấy cô hạ mình để thốt ra lời xin lỗi với Diệp Khuynh Xuyên, anh vẫn tập trung lái xe ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, đôi bàn tay siết chặt lấy vô lăng, anh im lặng một lúc cũng cất giọng.
“Cô xin lỗi có ích gì chứ?”
“Tôi xin tò mò một chút… mẹ của Diệp Vân bây giờ đang ở đâu vậy?”
Trong lòng của Liêu Ngữ Tịch vẫn hoài nghĩ đến người phụ nữ can đảm cùng Diệp Khuynh Xuyên tạo ra Diệp Vân là ai, có lẽ cô ấy cũng chịu đựng không ít chuyện đau khổ nên mới lựa chọn rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-cuong-ep/2569976/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.