Diệp Vân dùng hết sức để đá trái bóng vào lưới, dẫu cho cậu đã thành công nhưng nét mặt của cậu vẫn mang một nét u buồn, đôi mắt tròn xoe màu nâu đen, cả người cậu nặng trĩu, cậu đã ngồi ở đây đợi mẹ đến quá lâu rồi, có lẽ mẹ của cậu sẽ không bao giờ quay trở lại nữa.
Cậu ngồi khụy xuống đất, những chiếc lá rụng xuống tạo nên khung cảnh mùa thu cô đơn tẻ nhạt, những sắc màu vàng tươi dưới nền đất và chỉ có duy nhất một mình cậu ở đấy, có thể thấy được bóng dáng của một đứa trẻ mang nặng cô đơn và tâm sự không thể nói nên lời như người lớn, trái bóng đột ngột lăn lại về phía cậu, Diệp Vân có chút ngạc nhiên liền ôm lấy trái bóng, khi ngẩng đầu lên đã nhìn thấy Diệp Khuynh Xuyên đang mỉm cười với cậu.
Cậu không nói gì mà gục mặt xuống giữa đầu gối, có lẽ cậu đang chờ đợi sự trách móc của Diệp Khuynh Xuyên, nhưng đổi lại là một cái ôm đầy sự ấm áp của Diệp Khuynh Xuyên, thân ảnh cao lớn bao bọc lấy cậu, gió cũng nổi lên sự lạnh lẽo giờ đây không còn nữa, Diệp Khuynh Xuyên khoác chiếc áo dày cộm anh kéo áo rộng ra rồi để cậu ở trong lòng của mình, cậu có thể cảm nhận được hơi ấm mà Diệp khuynh Xuyên đang truyền đến cơ thể của cậu.
“Ba, con xin lỗi.”
Cậu đột ngột khóc nấc lên, có lẽ vẫn có chút lo sợ gì đó, nhưng Diệp Khuynh Xuyên không trách cậu, anh giữ lấy cậu trong lòng nhẹ nhàng dỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-quan-he-cuong-ep/2569974/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.