9.
Bây giờ tôi hoàn toàn không bình tĩnh được nữa rồi.
Tôi căn bản không hề quen biết anh ta! Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra vậy?
Trong điện thoại anh ta không chỉ có ảnh cưới mà còn có một số ảnh chụp đời thường, mà nhân vật chính trong những bức hình ấy là tôi và anh ta.
Lẽ nào tôi bị mất trí nhớ rồi?
Sao mà vậy được chứ! Tôi định đến Cục dân chính kiểm tra tình trạng hôn nhân của mình.
Người đàn ông: “Anh đi cùng với em nhé?”
Tôi không nghĩ nhiều liền từ chối anh ta: “Không cần.”
Tôi nhờ y tá thay tôi chăm sóc mẹ một lát, còn đặc biệt nhấn mạnh không được để người đàn ông kia lại gần bà ấy.
Nhưng y tá lại lộ ra vẻ lúng túng.
“Ngài ấy là chồng cô, chúng tôi không có quyền ngăn cản ngài ấy vào thăm…”
“Ai có thể chứng minh chứ?”
Y tá không nói nữa, nhưng ý tứ từ chối của cô ấy rất rõ ràng.
“Bây giờ tôi sẽ đến Cục dân chính, nếu kết quả kiểm tra xác thực đã kết hôn rồi thì tôi tất nhiên sẽ không làm cô khó xử, nhưng hiện tại không ai có thể chứng minh điều đó cả, vậy nên tôi không thể giao mẹ cho một người lạ mặt được.”
Tôi đã phải lý luận rất lâu, y tá mới miễn cưỡng đồng ý.
Trong Cục Dân chính.
Tôi ngồi ở trước quầy tư vấn chờ kết quả truy vấn.
Thành thật mà nói, tôi có chút không chắc.
Gần đây mọi chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguy-khi-song-mot-minh/2753871/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.