[Ngụy Vô Tiện và Lam Vong Cơ cùng nhau đi đến trong góc. Ôn Ninh vẫn suy sụp ngã vào trên ngườiGiang Trừng và Kim Lăng trong một tư thế xấu hổ. Ngụy Vô Tiện đặt y xuống mặt đất, kiểm tra cái lỗ trên ngực kia của y, cực kỳ sầu não: "Ngươi xem ngươi này... phải dùng thứ gì nhét vô mới đượcđây." Ôn Ninh nói: "Công tử, tình trạng của ta rất nghiêm trọng như vậy sao..."
Ngụy Vô Tiện nói: "Không nghiêm trọng. Ngươi cũng không cần chỗ nội tạng này. Nhưng mà khó coi." Ôn Ninh nói: "Ta lại không cần đẹp..." Giang Trừng trầm mặc, Kim Lăng thì lại là nửa muốn nói nửa không.]
Ngụy Vô Tiện: "......"
Nghe vậy, Ôn Tình sửng sốt, khó trách mới vừa rồi hỏi hung thi bị thương chữa trị như thế nào, Ngụy Vô Tiện cũng chỉ là trả lời nàng qua loa. Nàng cũng choáng váng, đã là hung thi, đã là người chết, chodù là hung thi cao cấp, cũng là thứ không sợ đau đớn, không sợ bị thương không có sinh mệnh, làm sao để chữa trị? Giống như là một món đồ, gãy tay gãy chân, thì gắn lại; Thủng một lổ thì sao, lấp lại là được......
Ngụy Vô Tiện dựa vào sự che chắn của Lam Vong Cơ, lặng lẽ quan sát hai tỷ đệ Ôn gia, thấy bộ dạng ngây ngẩn của Ôn Tình bản thân cũng cảm thấy hụt hẫng, tuy rằng mình đã tận lực khôi phục thần trí cho Ôn Ninh, nhưng trước sau nguyên nhân cái chết của y và vài người khác......
"Ngụy Vô Tiện!"
Ôn Tình đột nhiên lên tiếng làm Ngụy Vô Tiện hoàn hồn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-trong-ma-dao-to-su-cung-doc-ma-dao-to-su/2551411/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.