[Ba người lại đi lên phía trên, đón tiếp là những căn nhà tranh đổ nát đứng bên con đường núi. Những căn nhà này phần lớn rất nhỏ, xây dựng đơn giản, thậm chí là đơn sơ, vừa thấy là biết xây dựng vội vàng. Có căn đã bị đốt cháy chỉ còn lại cái khung, cả một gian nhà đổ sụp xuống bên cạnh.... Bị mưa dập gió vùi mười mấy năm, không ai chăm sóc, căn nào căn nấy như quần áo rách tả tơi, kéo dài chút hơi tàn, trầm mặc quan sát người đến từ dưới chân núi.
.... Cái gọi là "Vật còn người mất", tốt xấu vẫn là có "vật còn", nhưng tình cảnh này thì ngay cả nhìn vật nhớ người cũng không làm được.
.... Bên trong một căn nhà rách nát, đột nhiên có bóng người lắc lư lảo đảo đứng lên... Nguỵ Vô Tiện vỗ xuống một chưởng, con tẩu thi này không hề nhận thấy sự khác thường nào.... Nguỵ Vô Tiện thong thả lùi lại hai bước, nói: "Bị Âm Hổ phù khống chế rồi"..... Ôn Ninh tiến lên một bước, rống lên nắm đầu nó kéo đứt ra. Tiếp đó, từ bốn phương tám hướng truyền đến từng trận tiếng gầm gừ trầm thấp, bốn mươi năm mươi con tẩu thi chậm chạp bước ra khỏi khu rừng tối đen... Nguỵ Vô Tiện nói: "Đừng dây dưa với chúng nó, trực tiếp lên núi!" Cũng không biết Kim Quang Dao mấy ngày nay cầm Âm Hổ phù rốt cuộc đã điên cuồng triệu đến bao nhiêu tẩu thi, đợt này tiếp nối đợt kia... Cảng gần đỉnh núi Loạn Tán Cương, đàn tẩu thi càng dày đặc... Sau gần một canh giờ, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-trong-ma-dao-to-su-cung-doc-ma-dao-to-su/2551191/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.