Hôm nay Bách Du xin về nhà sớm nên nhiệm vụ đón Trân Châu được giao cho một mình Lưu Triệt. Anh cũng không có phản đối nào ngoan ngoãn đi đón con một mình rồi cùng Trân Châu về nhà. Khi về còn lén mua cho con bé một cây kem, Trân Châu cầm kem ăn ngon lành cậu Du không thích mình ăn nhiều kem quá nhưng chú Triệt thì luôn mềm lòng với bé rồi len lén mua cho bé một cây kem.
Rồi có ngày bị đau họng thì hai người một lớn một nhỏ đang cười tít khóe miệng cong xuống dưới ( ︶︿︶ ) .
Nấu ăn rồi Bách Du mới biết công việc này không hề đơn giản như khi thấy người khác làm. Điển hình là đĩa trứng rán trước mắt, vốn định ốp lết cuối cùng thành kiểu truyền thống. Đánh lộn cả buổi mới nấu được một mâm cơm đơn giản đủ vị, nếu không tính tới mớ đồ ăn không thành công phải bỏ đi thì tạm ổn.
Lưu Triệt và Trân Châu trở về thì đã thấy cơm Bách Du nấu sẵn, hai chú cháu vui vẻ đi qua, cũng không tiếc lời khen Bách Du. Đặc biệt là Lưu Triệt cảm thấy đặc biệt thỏa mãn, ra là ăn cơm do tức phụ nấu là cảm giác như vậy. Do nguyên chủ biết nấu cơm, thừa hưởng kí ức của nguyên chủ Lưu Triệt nấu ăn cũng mang ra được 90% hương vị của nguyên chủ làm ra. Nghĩa là đồ ăn này đã rất ngon rồi, thêm nữa ở thế giới này một người đàn ông tốt là có thể quan tâm đỡ đần vợ của mình. Lưu Triệt đã sớm cảm thấy việc mình nấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-nam-duoi/1286976/chuong-77.html