Lưu Triệt vào trong phòng làm việc, nhìn Bách Du đang chăm chú vào máy tính ở phòng đối diện, đôi mày thanh tú đang cau lại. Anh mỉm cười, gõ lên bàn làm việc của mình rồi lẩm bẩm trong miệng : " Vừa rồi là Bách Nhân phải không nhỉ? "
Sau đó lại nghĩ, hắn đến đây làm gì? Tìm Bách Du đòi tiền? Cuối cùng cũng không chịu nổi nữa rồi sao? Về vấn đề này thực ra Lưu Triệt không mấy lo lắng, anh tin là Bách Du sẽ không đưa tiền để tên kia làm trò con bò. Muốn đòi tiền phải là hai cụ ra tay đòi thì mới được, hai cụ bên kia tính sĩ diện nếu không có chuyện cũng sẽ không mặt dày qua đòi Bách Du. Cắt đứa quan hệ, đuổi ra khỏi nhà lại đến đòi tiền thì đúng là không có mặt mũi.
Lưu Triệt suy nghĩ một hồi, trong lòng chợt lóe lên một ý tưởng chắc không phải là đối tượng muốn đòi tiền là mình đâu nhỉ? Sau đó thì Lưu Triệt phát hiện ra đúng là mình đã đánh giá thấp da mặt của Bách Nhân rồi, bởi vì đối tượng đòi tiền của hắn thật sự là anh.
Sau khi thư kí báo có Bách Nhân liên hệ, Lưu Triệt quả thực không biết tư vị trong lòng mình thế nào. Dặn dò không được cho Bách Du biết chuyện này xong, Lưu Triệt tự nhận điện thoại của Bách Nhân sau đó ra ngoài. Hai người hẹn gặp ở một nhà hàng nhỏ, là một gian phòng riêng khi Lưu Triệt đến thì Bách Nhân đã ngồi sẵn đợi anh rồi.
Bách Nhân nhìn Lưu Triệt, trong lòng nổi lên vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-nam-duoi/1286950/chuong-53.html