Lưu Triệt đi mua nước lạnh, hai cậu cháu nhà Bách Du đi thêm một vòng đu quay nữa. Trân Châu hôm qua còn mệt hôm nay đã đầy ắp năng lượng chạy khắp nơi. Hai người lớn là anh và Bách Du chạy theo con bé tới chỗ này chỗ kia cũng đủ mệt. Tự mở chai trà xanh ra, uống một hơi hết nửa chai. Khi anh đang uống nước thì có một người nước ngoài đến hỏi thăm đường.
Trân Châu đang chơi đu quay rất vui vẻ, bé vẫy tay muốn chào Lưu Triệt, không ngờ lại thấy đứng cạnh Lưu Triệt lúc này là một chú người nước ngoài rất đẹp trai. Con bé liền nôn nóng đòi xuống đu quay cho bằng được, còn đứng lên thực sự muốn đk xuống. Dọa Bách Du một phen hú hồn, vội vàng giữ bé lại : " Trân Châu, phải đợi hết vòng đã, như vậy rất nguy hiểm"
Trân Châu nhìn Lưu Triệt và chú kia nói chuyện vui vẻ, càng lúc càng gấp, vòng quay vừa dừng con bé liền trèo xuống bất kể sự ngăn cản của Bách Du. Cặp chân ngắn chạy như bay về phía Lưu Triệt vừa chạy vừa gọi : " Bố ơi"
Dòng người đông đúc, bé con chạy nhanh quả nhiên va vào nha khác rồi ngã. Lưu Triệt và Bách Du đều xanh mặt vội vàng chạy về phía con bé, Lưu Triệt vừa chạy đến bé con liền bám lấy anh không buông. Người nước ngoài kia cũng bị sự việc bất ngờ làm cho giật mình, bèn đi lại phía họ hỏi : " Con bé không sao chứ? "
Nghe câu hỏi cả ba người đều giật mình, người này nói tiếng Việt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-nam-duoi/1286938/chuong-42.html