Sau khi than vãn nửa ngày rồi yêu cầu đám bạn giúp mình làm lành với bạn gái thì Ngọc Ánh mới chịu về. Bây giờ cô định đến bệnh viện tỏ vẻ đáng thương để cầu giải thích với người yêu. Tính ra thì bề ngoài của cô luôn có khả năng lừa dối rất tốt, nữ bác sĩ kia e là cũng chẳng cứng cỏi giận được bao lâu. Huống chi giữa cô và bạn gái cũ cũng không có gì, giận dỗi một chút thì xem như là gia vị của tình yêu thôi.
Sau khi Ngọc Ánh về, Lưu Triệt to mắt nhìn hai kẻ vẫn đang ngồi trên ghế sô pha. Ý tứ rất rõ ràng, ngồi ở đây làm gì nữa? Bảo Long và Triệu Huyền lại làm lơ ánh mắt của Lưu Triệt, cũng gần trưa rồi ngồi thêm chút nữa để cọ cơm. Bảo Long nói : " Tính ra từ lúc Triệt bị tai nạn chúng ta nhanh chóng thoát ế nhỉ. Người yêu của tôi và Ánh nếu suy nghĩ sâu hơn thì có thể xem là gián tiếp quen qua Triệt nha. Nói đến lại phải cảm ơn, nếu không phải Triệt thích tới đó ngắm mãnh nam thoát y thì sao tôi biết chỗ đó để gặp em yêu nhà tôi được"
Ba người còn lại liền bị hai chữ " em yêu" làm cho suýt nôn mửa, cái xưng hô quỷ quái gì đây. Xưng hô này phiền cậu nói với mình em yêu của cậu thôi, thân! Bảo Long như không thấy bộ dạng của ba người bạn thản nhiên nói tiếp : " Nói không chừng mấy người cùng sắp phạm mệnh đào hoa rồi, tình yêu chớm nở. Cũng đã lớn tuổi rồi cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-nam-duoi/1286925/chuong-31.html