Hôm nay như mọi ngày, Lưu Triệt và Bách Du sẽ cùng nhau ăn sáng rồi mới đi làm. Bữa sáng hôm nay là bánh cuốn của cụ Sáu bên kia đường, bánh bán lâu năm rồi nên bánh rất ngon và có hương vị truyền thống. Lưu Triệt ăn bánh cuốn thường còn Bách Du ăn bánh cuốn trứng.
Sau khi ăn xong hai cái bánh cuốn trứng, Bách Du uống thêm một cốc nước rồi chuẩn bị đi làm. Vì chỗ làm của cậu hiện tại gần công ty của Lưu Triệt nên sẽ theo Lưu Triệt quá giang một đoạn. Sau khi hai người dọn dẹp xong xuôi, đang tính đi làm thì chuông cửa reo inh ỏi.
Lưu Triệt nói : " Mới sáng sớm mà ai bấm chuông ầm ỹ vậy"
Vừa mở cửa ra xông vào là Ngọc Ánh, cô phi thẳng vào ghế sô pha nằm vật lên đó, mặt thì dúi vào cái gối để trên ghế. Lưu Triệt và Bách Du nhìn nhau, không hiểu ra sao đúng lúc hai người định lên tiếng hỏi có chuyện gì thì Ngọc Ánh như bị động kinh đập đầu vào cái gối liên tục. Sau đó trước sự bất ngờ của hai người liền ném cái gối xuống đất dậm chân nói: " tức chết tôi"
Sau khi Ngọc Ánh đến không lâu thì Bảo Long và Triệu Huyền cũng tới, sau khi thấy Ngọc Ánh đang lăn lộn trên ghế liền nháy mắt với Lưu Triệt. và Bách Du. Hiện tại cả năm người đều ngồi trong phòng khách nhà Lưu Triệt, trong đó Ngọc Ánh ngồi ở vị trí trung tâm, mặt mũi bí xị.
" mắt mũi của tôi đúng là đui mù rồi, sao có trước đây tôi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-nam-duoi/1286924/chuong-30.html