🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Điện thoại đổ chuông một hồi lâu, cuối cùng thì cũng có người bắt máy, từ âm thanh phát ra cũng có thể biết người đang nói hiện đang có tâm trạng không tốt. Bách Du nhìn màn hình điện thoại sáng lên, cuối cùng vẫn lựa chọn nghe máy : " alo"



Lưu Triệt nghe được âm thanh của y, nhẹ nhàng thở ra, nói : " Xin lỗi, khuya như vậy còn gọi cho cậu"



Bách Du nói : " Không sao....dù sao tôi vẫn chưa ngủ"



Lưu Triệt đột nhiên không biết nói gì, sau khi nói chuyện điện thoại với Triệu Huyền xong tự nhiên lại lôi điện thoại ra gọi cho Bách Du. Bây giờ người ta trả lời rồi, lại không biết nên nói gì " đừng buồn hay đừng khóc? " cái nào cũng không ổn cả. Hai người cứ như thế im lặng một lúc, Lưu Triệt nói : " Có chút lo lắng cho cậu nên gọi.. "



Bách Du nghe đối phương nói liền đoán là Lưu Triệt đã biết được lại hoàn cảnh của mình. Cậu cười khổ, hai người có hoàn cảnh khá giống nhau nhưng cậu không mạnh mẽ được như Lưu Triệt. Dù có khó khăn Lưu Triệt vẫn luôn kiêu hãnh, như một con đại bàng sải cánh lớn bay khắp bầu trời, Bách Du luôn ngưỡng mộ sự tự tin, mạnh mẽ này của Lưu Triệt.



Cậu tự biết bản thân mình không được như thế, nếu Lưu Triệt là một con đại bàng thì e rằng cậu chỉ là một con sẻ nhỏ, một chút tiếng động cũng làm cậu sợ hãi bay đi trốn. Sống đúng với bản thân mình, cho đến giờ là lựa chọn dũng cảm nhất của Bách Du.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-nguoi-deu-noi-ta-nam-duoi/1286906/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.