Theo số điện thoại mà Thẩm Thiều Đình gửi, vài ngày sau Tịnh Kỳ tới Thẩm thị.
Quản lý của bộ phần truyền thông họ Trần tên Lâm, là một người đàn ông ngoài hơi đầy đặn, cách ăn mặc cũng khá chải chuốt.
“Tịnh tiểu thư, nghe danh cô đã lâu.” Trần quản lý niềm nở chào đón Tịnh Kỳ.
“Quá khen rồi.” Tịnh Kỳ khách sáo đáp lại. “Tôi chỉ là một người gõ chữ bình thường thôi. Cũng không dám tự nhận là nhà văn.”
“Cô lại khiêm tốn rồi.” Trần quản lý đẩy một bản hợp đồng tới trước mặt Tịnh Kỳ. “Mấy tác phẩm của cô tôi đều có xem qua rồi. Bộ phim chuyển thể từ tác phẩm nổi tiếng nhất của cô cũng sắp lên sóng đài truyền hình. Lúc đó, có khi tên tuổi của Tịnh tiểu thư lại đi xa hơn.”
“Cảm ơn ngài.” Tịnh Kỳ gật đầu, sau đó chăm chú nghiên cứu những điều khoản trong hợp đồng, mặc dù Thẩm Thiều Đình nói hắn nghiêm túc song cô vẫn muốn xem trong này có bẫy nào không. Dù sao thì ‘bút sa gà chết’, cẩn thận vẫn hơn.
Sau khi nghiên cứu kỹ, xác nhận các điều khoản không có vấn đề gì, Tịnh Kỳ mới thả lỏng mà xem tiếp, đến khoản lương, đến đây cô hơi lấn cấn. Không phải là nó bạc đãi mà là vì nó quá cao so với mong đợi của cô.
“Đây là mức lương khởi điểm?”
“Đúng rồi. Nó có thể tăng tùy theo hiệu ứng sản phẩm cô làm ra.”
Trần quản lý lại nói. “Tịnh tiểu thư, một trong những lý do khiến Thẩm thị chúng tôi thành công như ngày hôm nay là vì chúng tôi rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-tong-tai-deu-bi-va-mat/1506690/chuong-36.html