Nghe nói Thư Tình chưa có người yêu, Vincent như mở cờ trong bụng, ham muốn chinh phục lại được kích thích, anh cầm ly rượu tới chỗ của Thư Tình.
“Không phiền nếu tôi mời cô một ly chứ.”
Vincent tỏ ra ân cần, rồi không đợi Thư Tình có đồng ý hay không, Vincent đặt ly rượu vào tay cô.
Thư Tình theo phản xạ rút tay mình ra song đến khi nhìn lại thì trên tay cô không phải là ly rượu đỏ nữa, nó là một bông hoa hồng màu trắng thuần khiết.
“Thứ này thích hợp với em hơn. Không ngại nhận nó chứ?” Vincent nháy đôi mắt hoa đào, đem nó phóng điện khắp nơi, chỉ tiếc là hoa rơi cố ý mà nước chảy vô tình, Thư Tình chỉ dành cho anh ta cái nhìn lạnh nhạt.
“Xin lỗi...”
Thư Tình lắc đầu, dù đang cảm thấy lạc lõng trong bữa tiệc xa hoa của Thư Di, cô cũng không muốn buông mình tìm kiếm vào những niềm vui vô bổ.
Thái độ của Thư Tình khiến Vincent có phần ngoài ý muốn, anh gượng gạo thu tay về, cũng chấm dứt chủ đề tán tỉnh mà thay đó là một chủ đề nghiêm túc hơn.
Nhưng anh ta mới gặp Thư Tình ngay lần đầu tiên, cũng không có điểm chung gì để mà tán gẫu, đành hỏi những câu nhạt nhẽo đại loại như: “Em cảm thấy bữa tiệc hôm nay thế nào?”
Hỏi xong câu này, Vincent lại cảm thấy nực cười, thật đáng buồn cho một kẻ được mệnh danh là sát thủ trong năm giây như anh, sao lại lưu lại lạc tới bước đường này chứ?
Trong khi đó, đối với Thư Tình thì đây là sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-tong-tai-deu-bi-va-mat/1506662/chuong-8.html