Suốt cả một đêm dài đằng đẵng, Thư Tình bị Thẩm Thiều Đình coi như một con búp bê tình dục mà hành hạ. Hắn lăn lộn trên người cô, đem cô nhào nặn thành những tư thế mà hắn muốn, nhục nhã cô bằng những lời lẽ bẩn thỉu nhất. Nó khiến Thư Tình cảm giác cô không phải đang thực hiện nghĩa vụ của một người vợ, cô chỉ là một công cụ để hắn phát tiết mà thôi.
Ôm thân thể đầy những dấu vết của một đêm hoan ái ngồi dậy, đến sức nhặt áo quần mặc cũng không nổi, Thư Tình chỉ có thể lấy tấm chăn mỏng manh mà quấn quanh người.
Tiếng khóc nức nở của Thư Tình đánh thức Thẩm Thiều Đình, hắn mở mắt, nhìn Thư Tình đang vùi mặt vào hai bàn tay, hỏi: “Cô khóc đó à?”
Tự hỏi rồi lại tự trả lời, môi trên của Thẩm Thiều Đình hơi nâng lên, thể hiện thái độ ghê tởm ra mặt. Cô ta còn làm ra vẻ đau khổ ở đây? Đúng là loại kỹ nữ mà còn đòi lập đền thờ trinh tiết.
“Làm bộ làm tịch, cô muốn nâng cao giá hơn ư?”
Nói rồi Thẩm Thiều Đình chống tay ngồi dậy, giọng trào phúng: “Dù sao đêm qua cô cũng khiến tôi khá thỏa mãn. Nói đi, giá bao nhiêu?”
Bụp!
Chiếc đèn ngủ đặt ở tủ đầu giường hạ cánh xuống trán của Thẩm Thiều Đình, còn kẻ vừa làm ra hành động đó thì đỏ bừng mặt mà mắng hắn: “Anh câm miệng ngay cho tôi!”
“Đêm qua là lần đầu tiên của tôi. Anh đã cưỡng bức tôi, còn dám đặt điều xúc phạm tôi. Thẩm Thiều Đình, anh có còn là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-tong-tai-deu-bi-va-mat/1506661/chuong-7.html