Hàn Thanh Ngạn cảm thấy kể cả đối tượng 419 của tần Nhạc có là nam, thậm chí là công đi chăng nữa thì cũng chẳng có gì phải để ý, bởi càng để ý thì hình như càng không có biện pháp giải quyết. Chỉ là anh vạn vạn không ngờ tới, anh không thèm để ý đã đành mà bản thân Tần Nhạc lại càng không thèm để ý hơn ——
Trừ bỏ cúc hoa có hơi khó chịu mỗi ngày đi WC hoặc là ngồi xuống bị đau theo phản xạ có điều kiện chửi một câu "Đệt" ra thì biểu hiện của Tần Nhạc khiến cho Hàn Thanh Ngạn không tự chủ nhớ đến một câu mà thụ rất chi là quen dùng sau khi xxoo trong truyện * —— "Coi như bị chó cắn một ngụm đi".
Cơ mà cho đến tận bây giờ Hàn Thanh Ngạn vẫn chưa nghĩ ra nguồn cơ của cái câu này, nếu mà bị chó cắn thì nhất định phải tiêm một mũi vaccine phòng bệnh chó dại, ngay cả trước khi bị cắn cô đã tiêm vaccine thì cũng thể coi thường. Nhưng bị người ta cường ấy...
Hình như mặc kệ tình huống có phát sinh ra sao thì cũng không hề xuất hiện tình tiết thụ và công xo xong thì thụ chạy đi tiêm vaccine phòng bệnh chó dại không hề tiết tháo này a!
Được rồi suy nghĩ này hình như có chút lạc đề, nhưng tóm lại là một tuần sau khi Tần Nhạc bị người ta cường, Hàn Thanh Ngạn vẫn không hiểu rõ nguyên cớ tại sao chuyện đó phát sinh, anh còn không hiểu tại sao thằng đó bị vậy rồi mà cả đêm vẫn chẳng thấy mò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-nam-than-nha-tui-deu-dang-van-chu/3273620/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.