*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói đến chuyện tan học, học trò vĩnh viễn lúc nào cũng chỉ đợi hai chữ "Hết giờ" phát ra từ miệng thấy giáo là chạy ồ ra khỏi lớp.
Cho tới tận bây giờ Hàn Thanh Ngạn vẫn không phải một người giỏi chen lấn, huống hồ hiện tại hãy còn đang mưa, anh cũng chẳng vội vã trở về. Bởi vậy đợi đến khi học trò về hết Hàn Thanh Ngạn mới chậm rì rì thu dọn đồ đạc ra về.
Hạt mưa không hề có vẻ gì là nhỏ hơn so với nửa tiếng trước. Đến lúc này đám học trò đều trực tiếp lấy sách che đầu chạy về. Hiện giờ bao vở đều bằng túi plastic hết rồi.
Chúng nó còn mong ngộ nhỡ mà ướt mất thì mai khỏi phải đi học luôn.
Hàn Thanh Ngạn không phải đau đầu dạng vừa đâu.
Càng nghĩ, cuối cùng mấy quyển sách cũng bị anh cuộn lại nhét vào sau cạp quần, dùng quần áo che kín, tuy rằng ngay cả anh cũng cảm thấy không có tác dụng gì quá lớn, nhưng nói thế nào cũng có còn hơn không.
Địa điểm học thêm là một trường trung học nghề, muốn tìm quần tạp hóa mua ô phải đi qua cả một cái sân trường lớn. Hàn Thanh Ngạn đứng ngoài cửa lớp ngẫm lại về cái tên bạn trai không biết hai chữ tri kỷ viết thế nào của mình một hồi rồi vươn tay đóng cửa lớp, khóa lại, đoạn hít sâu vài hơi rồi quyết định lao ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-nam-than-nha-tui-deu-dang-van-chu/3273611/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.