Mùa hè ở thành phố D thời tiết lúc nào cũng trong tình trạng mưa giông bất chợt khiến cho người ta căn bản không đề phòng nổi.
Lúc Hàn Thanh Ngạn ra ngoài vào buổi sáng mặt trời hãy còn ở trên cao, đến chiều, dạy còn chưa xong mưa đã xối xả.
Hàn Thanh Ngạn thừa dịp cho học trò làm bài tập để nhớ lại trước lúc ra ngoài mình đã mang theo những gì, sau đó xác định mình thật sự không mang ô theo.
Anh nhìn lại sắc trời, cũng không biết có phải do anh tưởng tượng hay không mà cứ cảm thấy như thể nghe thấy tiếng sấm rền vang lên từ trong tầng mây dày nghìn nghịt kia.
Trong lòng Hàn Thanh Ngạn tự an ủi mình rằng đây tuyệt đối là do anh cả nghĩ, mới rồi chẳng phải không hề có dấu hiệu sấm sét nào sao ha ha ha.
Anh nghĩ là nghĩ vậy nhưng ngay tức khắc tiếng "Ầm ầm ầm" từ ngoài cửa sổ vang lên khiến anh chẳng thể lừa mình dối người được nữa, Hàn Thanh Ngạn nhìn chằm chằm bầu trời rõ ràng đã tối sầm hơn trước, lại tính toán thời gian tan học một hồi, cuối cùng bình tĩnh chấp nhận mình sẽ phải đội mưa về trường.
Thật ra chuyện này chẳng phải lần đầu, trước kia lúc đi dạy anh cũng có lần gặp mưa, chỉ cần đội mưa về rồi tắm nước ấm thay quần áo là chẳng có vấn đề gì cả, chỉ là lần này, nghĩ đi nghĩ lại thi vẫn cứ có chút chờ mong.
Cô hỏi chờ mong gì á?
Hàn Thanh Ngạn tuyệt đối sẽ không thừa nhận anh chờ mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-nam-than-nha-tui-deu-dang-van-chu/3273610/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.