Nhận được lời đáp như vậy cũng là trong dự liệu. Tề Sơ Phàm gật gật đầu nói: "Ăn trước đi đã, bữa sáng không nên để nguội."
"Cậu không cần phải..." Hàn Thanh Ngạn có chút bối rối, cuối cùng vừa nói ra được một nửa đã bị Tề Sơ Phàm cắt ngang.
"Em cần chứ." Tề Sơ Phàm lắc lắc đầu rồi nói: "Em biết anh bây giờ không dám yêu đương với đàn ông ngoài đời, nhưng mà không sao đâu, không dám khẳng định sau này anh sẽ yêu em giống như em yêu anh, cơ mà em có thể chờ. Dù sao em cũng đã xác định là muốn chung sống với anh cả đời, nếu anh mà quyết định qua loa em sẽ cảm thấy không cam lòng."
Hàn Thanh Ngạn bị câu nói của cậu ta khiến cho sửng sốt, anh không ngừng lặp đi lặp lại cái câu nói dài ngoằng của cậu ta trong lòng mình, đoạn nói: "Đúng là M."
Vốn đang vô cùng si hán ngọt ngào, đang định thừa thắng xông lên thì Tề đại thần trực tiếp bị thầy giáo nhỏ thân yêu của cậu đâm cho một cú khiến cả bụng lảm nhảm nghẹn cứng trong cuống họng không sao nói ra được.
Hàn Thanh Ngạn nói xong thì cũng ý thức được những lời này của mình hình như có chút sát phong cảnh, nhưng anh một chút cũng không định sửa lại.
Tề Sơ Phàm im lặng trong chốc lát rồi nói như thể đang lầm bầm: "Em chẳng phải quyền quý, cũng chẳng phải thổ hảo* càng không phải điếu tạc thiên** phi nhân loại. Anh đến với em thì em cũng chẳng có cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-nam-than-nha-tui-deu-dang-van-chu/3273603/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.