"Ta muốn giết sạch Tương Ngự Tông, để nơi đây máu chảy thành sông, xác chất như núi."
Nghe vậy Lận Khinh Chu đầu tiên là nghẹn họng nhìn trân trối, sau đó níu chặt cánh tay Mục Trọng Sơn như sợ một giây sau hắn sẽ lao ra đại sát tứ phương.
Ngươi đừng nói ra lời thoại của vai ác như vậy được không! Hệ thống còn bảo ta rửa sạch oan khuất cho ngươi cơ mà!
"Không được, đừng giết người." Lận Khinh Chu cảm thấy mình nên nói nhiều lời hơn để ngăn cản hắn nhưng trong đầu y ngoại trừ "không được giết người" thì câu gì cũng nghĩ không ra, thế là chỉ có thể lộ ra vẻ mặt hốt hoảng lo âu.
Làm sao bây giờ! Ôm chặt Mục Trọng Sơn không cho hắn nhúc nhích thì có cản được không!
Thấy mặt mũi Lận Khinh Chu tràn đầy sợ hãi, Mục Trọng Sơn cười nhạo y rồi nói: "Lừa ngươi thôi."
Lận Khinh Chu thở phào nhẹ nhõm, y vỗ ngực một cái rồi lại thấy khó hiểu: Có ai bình thường mà lại đem chuyện này ra gạt người không chứ!?
Đúng lúc này một tiếng gầm giận dữ vang lên tận mây xanh: "Ma đầu! Nộp mạng đi!"
Khi Nhiếp Diễm giơ roi quất tới, những người tu tiên khác ngoài thung lũng cũng nhao nhao cầm trong tay pháp khí xông lên tấn công.
Nhưng Mục Trọng Sơn đã sớm có chuẩn bị, tay phải hắn ôm chặt Lận Khinh Chu còn tay trái biến ra một tấm gương đồng có hoa văn phức tạp rồi rót linh lực vào gương, chỉ trong khoảnh khắc ánh sáng bạc chói mắt phát ra từ gương đồng cấp tốc bao trùm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-ma-ton-benh-kieu-deu-tim-duong-chet-kiem-duong-song/911363/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.