Trần Thượng lao ra khỏi phòng đá, phát hiện lửa cháy hừng hực khắp đại điện, xác chết trong điện đã cháy đen, lửa lan cực nhanh làm khói bốc mù mịt.
Trần Thượng nhớn nhác tìm lối ra, trên hành lang gặp không ít quái vật lông dài giống mình như đúc.
Có một quái vật lông dài năm xưa xây dựng địa cung này dẫn họ đến lối đi ngầm dẫn tới cửa hang trên vách núi bên cạnh —— Chính là lối vào địa cung mà đám người Lận Khinh Chu tìm ra.
May mà thế lửa bị tường đá chặn lại nên không cháy lan ra ngoài.
Đám quái vật lông dài nhốn nháo chen chúc trong hang chẳng biết làm sao, Trần Thượng đến cạnh vách núi ngẩn ngơ nhìn ánh nắng rực rỡ bên ngoài, hắn vô thức đưa tay ra nắng, muốn cảm nhận hơi ấm thiếu vắng nhiều tháng nay.
Ai ngờ tay hắn vừa tiếp xúc với nắng thì không cảm nhận được ấm áp như xuân mà là cơn đau như thiêu đốt.
Trần Thượng vội vã rụt lại bàn tay bốc khói, sau đó nước mắt tuôn trào, trong cổ phát ra tiếng khóc thê lương.
Hắn biết mình đã hoàn toàn biến thành quái vật rồi.
Địa cung cháy suốt ba ngày ba đêm, tất cả đều làm mồi cho lửa, hầu hết quái vật lông dài khi còn sống là ăn mày ngốc nghếch vô gia cư, giờ biến thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ này lại càng không biết đi đâu, đành phải ở lại cung điện dưới lòng đất làm bạn với bụi bặm, chờ đợi cái chết tìm đến mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-ma-ton-benh-kieu-deu-tim-duong-chet-kiem-duong-song/3608895/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.