Đệ tử Tương Ngự Tông đưa Lận Khinh Chu đến cổng Sự Tịnh Đường như thường lệ.
Lận Khinh Chu nhảy xuống trường kiếm: "Đa tạ."
Đệ tử Tương Ngự Tông gật đầu rồi bấm quyết chuẩn bị rời đi.
"Khoan đã." Lận Khinh Chu đưa tay ngăn hắn lại, "Ta hỏi chuyện này được không?"
Đệ tử Tương Ngự Tông ngờ vực nhìn y.
Lận Khinh Chu: "Rốt cuộc người trong địa lao Vô Vọng kia đã phạm tội gì?"
Đệ tử Tương Ngự Tông nhíu mày nhìn Lận Khinh Chu chằm chằm rồi nghiêm nghị mở miệng: "Nếu ngươi chỉ tò mò nghe ngóng thì......"
"Không phải." Lận Khinh Chu trịnh trọng nói, "Ta đang hỏi nghiêm túc đó."
Đệ tử Tương Ngự Tông thấy ánh mắt kiên nghị và sắc mặt nghiêm túc của Lận Khinh Chu thì hơi bất ngờ, ánh mắt dịu xuống đôi chút rồi nói: "Tội ác của ma đầu kia......"
Lận Khinh Chu nín thở tập trung lắng nghe.
Tốt xấu gì người này cũng là đệ tử của Tương Ngự Tông danh cao vọng trọng, chắc sẽ không nói giết người phóng hỏa ăn thịt con nít như Triệu Giáp đâu.
Đệ tử Tương Ngự Tông nghiến răng nghiến lợi: "...... Chất cao như núi!"
Dứt lời đệ tử Tương Ngự Tông tức giận ngự kiếm đi, không nhiều lời nữa.
Lận Khinh Chu: "......"
Mẹ nó nói vậy còn không bằng Triệu Giáp nữa!!!
Lận Khinh Chu đưa mắt dõi theo đệ tử kia đi xa rồi thở dài trở về nhà gỗ của tạp dịch ở chân núi.
Tới trước nhà gỗ y gặp được Triệu Giáp.
Triệu Giáp đang nhai một cọng cỏ đuôi chó, ngồi xổm trước cửa hóng gió cảm thán cuộc đời: "A, người này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-ma-ton-benh-kieu-deu-tim-duong-chet-kiem-duong-song/244693/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.