Không biết có phải là do may mắn hay không, sau khi video Lâm Dữu livestream khâu áo lên hot search, cô lại bất ngờ nhận được lời mời hợp tác của một thương hiệu quần áo, mặc dù không phải là một tên tuổi lớn, nhưng lại có chút danh tiếng trong giới sinh viên.
Đây là đại ngôn đầu tiên, lúc Lâm Dữu nghe Tần Trạch nói cũng có chút không thể tin được.
Sau khi ký hợp đồng, Lâm Dữu lập tức lao vào chụp poster quảng cáo.
Cho dù là váy của học sinh hay áo thun quần jean đơn giản, mặc lên người Lâm Dữu dường như đều mang theo một bộ lọc đẹp mắt.
Người phụ trách thương hiệu quần áo nhìn ảnh chụp trong máy tính cũng liên tục gật đầu, cảm thấy mời Lâm Dữu tới đây quả thật là một việc rất đúng đắn.
Tần Trạch cũng cười trả lời: “Bản thân Lâm Dữu có điều kiện tốt rồi, chọn cô ấy tuyệt đối sẽ không chịu thiệt.”
Sau khi quay quảng cáo xong, Lâm Dữu cũng nhận được rất nhiều quần áo của thương hiệu này, ít nhất là việc hợp đồng trong năm nay không còn phải lo nữa.
Khi lái xe trở lại, Tần Trạch còn không quên trêu chọc cô: “Ít nhất bây giờ em cũng không cần mặc quần áo rách nữa.”
Lâm Dữu bị chọc có chút bất lực: “Anh Tần, sao ngay cả anh cũng cười em.”
Không phải cô chỉ khâu có cái áo thôi sao, kết quả đến công ty tất cả mọi người đã bắt đầu hỏi cô chuyện này...
Tần Trạch lúc này cũng không chọc cô nữa, nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-rung-dong/3477307/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.