Bên dưới ngọn núi Sùng Vân môn, Kỳ Dương thành.
Tòa thành này dưới sự bảo vệ của Sùng Vân môn nên ngày càng phồn thịnh, mỗi ngành nghề trong thành đều có một chân của Sùng Vân môn, xem như là một nguồn kinh tế lớn trong môn. Tu sĩ lui tới, đa số đều ở trong khách sạn, những khách sạn này cũng đều trong phạm vi thế lực của Sùng Vân môn, bởi vì có thể bảo đảm cho tu sĩ vãng lai an toàn, cho dù hơi đắt, nhưng vẫn được rất nhiều tán tu* hoan nghênh.
(Tán tu: những tu sĩ tu luyện tự do, không gia nhập bất cứ môn phái nào.)
Người đi tới bái phỏng Sùng Vân môn, có lúc bỏ lỡ thời gian bái phỏng tốt nhất, cũng sẽ ở lại trong thành để đợi.
Quý Thanh Viễn dàn xếp mọi người của Vạn Kiếm môn tại khách sạn lớn nhất Kỳ Dương thành, Lạc Tiên Các, tự mình về phòng lấy ra một lá bùa truyền âm, ý cười ôn hòa trên mặt vẫn không giảm, ngay cả đáy mắt cũng không thấy nửa phần giả ý, sau khi truyền vào linh lực, gã nói: "Sư huynh, chúng ta đã đến Kỳ Dương thành, ngày mai lập tức đi bái phỏng Sùng Vân môn."
Sau khi truyền đi câu nói này, khóe miệng Quý Thanh Viễn nhếch lên một nụ cười gằn, nếu để cho Ngự Thiên Dực liên thủ cùng Sùng Vân môn, không thể nghi ngờ sẽ khiến địa vị của đối phương càng thêm vững chắc, vậy chẳng phải vĩnh viễn gã cũng không có cơ hội vươn mình?
Làm sao mới có thể gặp mặt Mục Thần đây? Quý Thanh Viễn âm thầm tính toán, đáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-phai-phong-ngua-do-de-hac-hoa/1286157/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.