Còn không đợi Mục Thần có động tác gì, vị nữ tu ngồi ở ở vị trí thứ tư trong lục cung lại đột nhiên mở miệng: "Đệ tử Tú Dương cung ta đa số đều mang theo chân dung của Mục sư thúc bên người, hôm nay ai dám không nể mặt sư thúc, nữ tu của Tú Dương cung sẽ không bỏ qua." Âm điệu của câu nói này cũng không thấp, tiếng nói của nữ nhân rất êm tai, giữa một đám lão già đặc biệt thảnh thót, đại điện trong lúc nhất thời bỗng an tĩnh lại.
Mục Thần: "..." Nữ tu cả một cung mang theo chân dung của hắn làm cái gì? Đuổi quỷ?
Bên trái nữ tu là một nam tử gương mặt thành thật, thấy mấy lão già chung quanh đều bất mãn nhìn nàng, dáng dấp hèn mọn giận mà không dám nói gì, hắn tốt bụng nhắc nhở một câu: "Sư muội, ngươi tốt xấu cũng là cung chủ một cung, thận trọng chút." Lời này nghe thấy không sai, nhưng tỉ mỉ suy nghĩ thì lại có ý vị khác, đây là nhắc nhở mọi người đừng quên thân phận của mình, có ý kiến? Kìm nén đi!
Bạch Tuân Dung ưỡn ưỡn ngực kiêu ngạo, đôi mắt xinh đẹp quét một vòng đại điện, cười lạnh nói: "Thận trọng? Trảm Hồn đao của bổn cung chưa hề biết thận trọng là cái gì." Câu nói này thành công khiến trưởng lão của ba mươi sáu ngọn núi bảy mươi hai động rụt cổ một cái, không còn dám có một chút ý kiến, hiển nhiên đều biết Bạch Tuân Dung cũng không dễ trêu.
Chỉ có điều mấy vị điện chủ của mười hai điện lại có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-phai-phong-ngua-do-de-hac-hoa/1286146/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.