Chương trước
Chương sau
Nụ hôn của Tô Trạch bất giác rơi lên cổ cậu, điều này khiến Lục Thần nghi ngờ rằng hắn không hề có ý tứ trưng cầu ý kiến của cậu, chỉ hỏi một cách tượng trưng thôi đúng không?
Trong lúc đang hờn dỗi, Lục Thần liên tục bị Tô Trạch khiêu khích, đến khi hắn vừa liếm vừa cắn trái cổ cậu khiến Lục Thần phát ra tiếng hừ nhẹ.
Sự rung động của dây thanh quản chạm tới đầu lưỡi Tô Trạch, điều này khiến cho hắn cảm thấy vô cùng thỏa mãn, một tay hắn thò vào trong áo Lục Thần, bắt đầu xoa nắn phần eo và bụng nhạy cảm của cậu, còn xấu xa nhéo mạnh một cái.
"A..." Lục Thần kêu lên, theo phản xạ hơi ưỡn eo làm cho vùng bụng uốn thành một vòng cung đẹp mắt. Lợi dụng lúc cậu cong eo, Tô Trạch nhanh chóng đẩy áo cậu lên trên, đồng thời còn yêu cầu cậu phối hợp cùng mình.
Qua tấm gương trên trần nhà, Lục Thần thấy mình đang phơi bày nửa thân trên trước mặt Tô Trạch, gương mặt phiếm hồng, nhìn qua thật giống như cô dâu nhỏ thẹn thùng đợi ông xã trong phòng tân hôn.
Liên tưởng này khiến cậu có chút ngượng ngùng, đành phải hơi nhắm mắt vì xấu hổ.
Vừa xong thì lại nghe được giọng của Tô Trạch bên trên: "Cậu không muốn nhìn tôi sao?"
Lục Thần không cưỡng lại được sự cám dỗ ấy, một lần nữa mở mắt ra, Tô Trạch đã cởi hẳn chiếc áo sơ mi duy nhất trên người hắn. Ngạc nhiên là cơ thể Tô Trạch không gầy như cậu nghĩ, cơ bắp không phát triển quá nhiều nhưng đường nét rất cân đối và rắn chắc.
Cậu cảm thấy... rất xinh đẹp, có chút thèm muốn.
Nhận ra tầm mắt của cậu dừng khá lâu trên cơ bụng của mình, lại còn lộ ra ánh mắt kỳ quái, Tô Trạch cười mắng một tiếng: "Sắc quỷ.", sau đó không nhanh không chậm cởi quần của cậu.
Lục Thần không phục, nhìn nhắn đang muốn cởi quần của mình, đáp: "Vậy cậu chính là tên lưu manh!"
Vừa mắng xong cậu đã thấy hối hận rồi. Tô Trạch rút thắt lưng ra, nắm lấy hai cổ tay cậu quấn vài vòng, buộc chặt lại.
"Ừ, tôi đành phải làm một tên lưu manh vậy, bây giờ tên lưu manh này muốn giở trò lưu manh với cậu."
"Đồ biến thái!"
Hình như càng mắng, Tô Trạch càng hăng hái, hắn đưa hai tay bị trói của Lục Thần lên đỉnh đầu, sau đó đầu v* cậu bị người kia ngậm lấy, vừa liếm vừa day, bị cắn đau nhưng cố tình đầu ngực cậu vẫn thích đến mức dựng thẳng trong miệng người ta, giống như đang cầu xin thêm càng nhiều yêu thương hơn nữa.
Cảm giác tê dại mà cho dục vọng của Lục Thần chiến thắng lý trí, đồng thời cũng làm cho máu trong người cậu dồn thẳng xuống dưới hạ thân, dương v*t vốn đã cương càng thêm vừa cứng vừa đau. Cậu muốn đưa tay xuống toát lộng cho bớt đau nhưng chợt nhận ra hai bay bị trói rất chặt, chẳng thể cử động nổi.
Không còn cách nào khác, Lục Thần chỉ đành nâng hông cọ cọ vào Tô Trạch.
Kết quả là cọ vào bụng hắn khiến hắn đột ngột đứng dậy.
Cậu nhìn Tô Trạch từ trên cao nhìn xuống cậu, trong lòng đột nhiên cảm thấy tình hình có chút không ổn.
Sự thật chứng minh cảm giác của cậu chẳng hề sai chút nào, Tô Trạch gấp gáp cởi quần thể thao cùng quần lót của cậu, sau đó thô bạo tách hai chân Lục Thần ra, ép chặt người cậu dính vào mình.
Tô Trạch sờ sờ túi quần Lục Thần, lấy ra một hộp nhỏ và một lọ bôi trơn, hắn nhìn kích cỡ trên hộp bao rồi ném sang một bên: "Cái này tôi không dùng được."
Nói xong, hắn mở nắp lọ bôi trơn, đổ một ít vào lòng bàn tay và cả ngón tay, chẳng chần chừ lần mò tới lỗ hậu của Lục Thần, đâm vào.
Một giây trước Lục Thần còn đang suy nghĩ tại sao cái hộp bao kia không dùng được, một giây sau đã bị ngón tay xâm nhập, xấu hổ đến mức không thể nào không ngừng suy nghĩ, hậu huyệt đột nhiên thắt lại.
Ngón tay Tô Trạch không thể tiếp tục tiến vào, đành phải bất đắc dĩ nói: "Thả lỏng nào, chặt quá."
"Không thoải mái..."
Thấy cậu thật sự khó chịu, Tô Trạch dùng tay kia nắm lấy dương v*t của cậu, từ từ vuốt ve, cố gắng để Lục Trần cảm thấy thoải mái hơn.
Phía trước của Lục Thần vô cùng hưởng thụ, dần dần hậu đình cũng thả lỏng. Tô Trạch vừa chăm sóc nấm nhỏ của cậu, vừa tiếp tục đưa thêm một ngón tay vào lỗ sau. (By Yooniin)
Đột nhiên Tô Trạch tìm được một điểm nào đó của Lục Thần khiến một cỗ khoái cảm từ phía dưới chạy dọc sống lưng cậu, theo sau là một tiếng rên rỉ không nhịn được mà tràn ra khỏi khóe môi.
Thấy phản ứng của cậu, Tô Trạch ấn ngón tay vào điểm đó. Sự sung sướng cả trước lẫn sau khiến Lục Thần có một trải nghiệm kích thích mà trước đây chưa từng có, điều này khiến cho cậu suýt nữa thì cao trào.
Niềm vui đột ngột biết mất vào thời điểm quan trọng. Tô Trạch dừng lại, rút ngón tay ra khỏi hậu huyệt của cậu rồi cởi quần, để lộ ra dương v*t sớm đã cứng ngắc. Kích thước rất lớn, so với cậu em trước nay cậu luôn tự tin còn lớn hơn một vòng...
Hèn gì cái hộp vừa rồi không dùng được.
Tô Trạch nâng một chân của cậu lên lộ ra càng nhiều da thịt trên lưng, sau đó hắn hôn nhẹ lên mu bàn chân cậu, nói: "Đừng sợ, tôi sẽ nhẹ nhàng."
Trong gương, Lục Thần nhìn thấy côn th*t vừa thô vừa dài kia đặt trước miệng huyệt của mình. So sánh hai cái, cậu cảm thấy lỗ nhỏ của mình thật sự không ăn được thứ này đâu, có khi sẽ hỏng mất thôi.
Nhưng đã đến lúc này, không làm thì không cam lòng. Tô Trạch từ từ đút cái miệng bên dưới của Lục Thần ăn cây xúc xích khổng lồ, mặt cậu tái đi vì đau nhưng vẫn âm thầm chịu đựng, Lục Thần cảm thấy mình đã hi sinh vô cùng anh dũng.
Lục Thần nghĩ, hôm nay cậu đúng là liều mình bồi quý nhân. Mãi cho đến khi dương v*t của Tô Trạch từ từ di chuyển trong huyệt động, cậu mới cảm thấy trong cái đau nhức khó nhịn còn tràn ra một vài tia tê dại khó tả, một chân cậu mềm nhũn yếu ớt buông thõng bên người Tô Trạch.
Lúc này trên mặt cậu tràn ngập dục vọng, đôi môi khẽ mở, từ đó còn phát ra vài tiếng rên rỉ khó nén. Cậu có thể nhìn thấy tình trạng bản thân hiện tại, mỗi khi cậu nhắm mắt lại vì xấu hổ lại bị Tô Trạch ép buộc mở mắt ra.
Vì vậy cậu đành phải ngoan ngoãn nhìn bộ phận sinh dục của nam nhân nhét vào lỗ hậu của mình, hai tay bị trói, cả người bị chịch đến đỏ bừng, nhưng trong lòng lại sinh ra cảm giác vui sướng khác lạ.
Đợi đến khi có chút không chịu nổi tư thế này, Tô Trạch rút dương v*t ra, xoay Lục Thần sang một bên và đặt cậu nằm nghiêng.
Lục Thần còn đang tưởng rằng Tô Trạch muốn cho mình đi ngủ, cậu tự lẩm bẩm với bản thân rằng mình còn chưa sướng đủ đâu thì cảm giác được thân thể hắn dán lên từ phía sau, hai tay luồn xuống dưới cổ ôm lấy cả cơ thể cậu, tiếp tục cắm dương v*t vào hậu đình Lục Thần.
Tư thế này tốn rất ít sức khiến Tô Trạch di chuyển nhanh gấp đôi so với vừa rồi. Cả người Lục Thần bị hắn đẩy lên rồi lại ngã xuống nhưng thân trên bị hắn giam cầm chặt chẽ, trốn không thoát, đành phải nằm chịu đựng sóng gió.
Thấy cậu bị đâm đến mức chân quơ loạn ra ngoài, Tô Trạch duỗi một chân ra cuốn lấy hai chân Lục Thần khiến cậu hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của mình.
Hai chân khép lại khiến lỗ nhỏ sau lưng cậu càng chặt hơn, cậu có thể cảm nhận được rõ ràng hình dạng và động tác của dị vật đang di chuyển trong cơ thể mình, bị kẹp chặt cũng khiến Tô Trạch càng thêm động tình, động tác trở nên càng mãnh liệt hơn.
Lục Thần cảm thấy mình hoàn toàn bị Tô Trạch khống chế, chỉ có thể để cho hắn hoành hành trên cơ thể mình, không có sức đánh trả.
Lục Thần cho rằng hẳn là mình phải nên xấu hổ và kìm nén một chút, nhưng ngoài ý muốn là cậu thấy kích thích bất ngờ, hoàn toàn không có ý muốn phản kháng.
Cậu bị chịch đến mức thần hồn điên đảo, trong đầu chỉ còn mấy câu cảm thán thật thoải mái, thật sướng, tại sao lại có thể tuyệt như vậy được. Đột nhiên cậu cảm thấy có thứ gì đó mát lạnh bao lấy dương v*t của mình. Cậu nhìn xuống thì thấy Tô Trạch đang đeo bao cao su vào cho mình, hắn nói: "Cậu đeo đi, đừng lãng phí."
Tấm gương bên phòng phản chiếu hình ảnh cậu đeo bao nhưng lại bị chịch mất cả suy nghĩ.
Tô Trạch vừa chuyển động hông vừa đưa tay nắm lấy dương v*t của Lục Thần, trước sau đều bị giáp công khiến cậu kìm lòng không được, run rẩy bắn dòng tinh đặc sệt vào trong áo mưa.
Tô Trạch nghiêm túc tháo bao cho cậu rồi tạm thời ném xuống đất, tiếp tục đeo cho cậu thêm một cái, bắt đầu di chuyển chịch choạc khiến Lục Trần liên tục rên rỉ kêu dâm.
Sau vài trăm cái đâm chọc, Tô Trạch rên một tiếng trầm đục sau lưng Lục Thần, hắn rút thằng em ra khỏi huyệt động của cậu, bắn dịch thể trắng đục lên cái mông bị dập đến đỏ ửng cậu.
Thật ra là hắn muốn làm tiếp hiệp nữa, nhưng không biết do quá choáng váng hay mệt mỏi mà Lục Thần đã bắt đầu thiếp đi. Tô Trạch dùng khăn tắm lau sạch người cho cậu, tự đi tắm, rồi bắt đầu ôm lấy Lục Trần chìm vào giấc ngủ.
*
Sáng sớm hôm sau Lục Thần thức dậy, ngoài trời mới chỉ tờ mờ sáng, cậu nhìn thấy hai cái bao cao su đã qua sử dụng bị vứt trên mặt đất, tâm tình phức tạp.
Tô Trạch thế mà lại để cậu đeo bao chịt không khí, thật quá đáng!
À không, còn có tay Tô Trạch nữa.
Cậu cảm thấy trong lòng mình đã tốt hơn một chút rồi.
【Bản ghi nhớ của Tô Trạch】
Ngày 12 tháng 9:
1. Sướng sướng sướng sướng sướng.
2. Cậu ấy thật mạnh mẽ, được cậu ấy chịt thật là sướng.
3. Quá đã!
Lục Thần: Anh cướp lời thoại của tôi! Còn cướp kịch bản của tôi! Còn nữa...
Trong đầu của Tô Trạch có rất nhiều những thứ này nọ nọ kia kỳ lạ và Lục Thần sẽ không tưởng tượng được bản thân sẽ phải đối mặt với cái gì đâu...
Editor: Muốn edit tục quá đi:)))))))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.