Khương Bích Tuyết mở to mắt, đầu có chút nặng, cô ngồi dậy xoa xoa thái dương, tỉnh táo một chút, trong phòng có chút u ám, cô xuống giường, kéo bức màn dày nặng kiểu Âu , ánh nắng sáng sớm xuyên qua của sổ rơi xuống sàn.
Cô phải mất một lúc lâu mới thích ứng được ánh sáng đột ngột chiếu vào, nơi này là lầu hai, dưới lầu là một hoa viên được thiết kế theo phong cách Tây âu , hoa tường vi màu Hồng nhạt bám vào giàn trồng hoa màu trắng, lúc này đang nở rộ rất đẹp, ngoài ra giàn trồng hoa còn có rất nhiều loài hoa không biết tên khác.
Hết thảy đều giống như trong mộng ảo, không chân thật.
Tiếng đập cửa truyền đến, Khương Bích Tuyết xoay người mở cửa.
Ngoài cửa là một nữ nhân khoảng trăm cân * , là người hầu của biệt thự , phụ trách quét dọn và làm cơm, trên mặt nàng mang theo vài phần ta cười nói: " Thiếu phu nhân, buổi sáng hảo!"
( *) 1 cân bên Trung Quốc bằng 1/2 cân Việt Nam
Khương Bích Tuyết cũng cười trả lời lại: " Dì Lan buổi sáng hảo, có chuyện gì sao?"
" Thiếu phu nhân bữa sáng ngày hôm qua ăn quá ít, tôi nghĩ là có thể tôi làm không hợp khẩu vị của thiếu phu nhân, cho nên hôm nay cố ý muốn hỏi thiếu phu nhân có đặc biệt thích ăn gì không?"
Bữa sáng ngày hôm qua, Khương Bích Tuyết xác thật là ăn khá ít, bởi vì nàng không thích vị ngọt nị của sữa bò phô mai và mì ý, so với cái này , nàng càng thích mì chua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-muon-cung-dai-lao-ly-hon/1106101/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.