Eo oi lỡ xóa mất tiêu chương này rồi, để xong hết quay lại dịch lại huhu.
________________
Mễ Nhạc vẫn muốn cười, nhưng nhìn thấy ánh mắt muốn giết người của Đồng Dật liền dừng lại.
Thật sự nhịn rất khó chịu, khóe miệng đều có chút run rẩy.
Đồng Dật ngồi ở trên ghế, cảm thấy sống không còn gì luyến tiếc nữa. Lâu lâu còn cảm nhận được đứa nhỏ trong bụng đang "sinh long hoạt hổ" mà tập thể dục nhịp điệu, khiến lòng hắn càng thêm hụt hẫng.
Tại sao hắn lại mang thai?
Tại sao hắn lại muốn vào trong mộng của Mễ Nhạc để chịu nhục chứ?
Sau khi nghe tới tên bọn họ, hai người căng da đầu vào phòng khám bệnh.
Bác sĩ biết bọn họ không mang theo hồ sơ khám sức khỏe, không khỏi có chút bất đắc dĩ, hỏi: "Có bị tiểu đường không?"
Hai người bọn họ lắc đầu.
"Đi kiểm tra trước đi, mỗi tháng không đi khám thai sao mà không biết quy định vậy hả? Còn phải đi kiểm tra thai nhi, làm xong thì quay lại đây."
Đồng Dật bất động ngồi trên ghế, hỏi bác sĩ: "Bác sĩ, tôi có thể trực tiếp mổ không?"
"Ở bệnh viện sinh mổ đều có chỉ tiêu, thể trạng của cậu khá tốt, nếu khám sức khỏe đều không có vấn đề, thì chờ đến khi động thai bệnh viện mới đưa đi sinh được."
"Không phải... Tôi không thể nằm ở bệnh viện đợi sinh sao?"
"Phòng bệnh có hạn, không thể có các cậu ở thời gian dài được, một tháng không được ra đường cũng không có dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-mo-thay-ke-thu-khong-doi-troi-chung-tha-thinh-toi/3543834/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.