Chương 131: Đạo Đức Nghề Nghiệp Của Pháp Sư Vong Linh (4)
Nguy Dã kìm nén sự phấn khích của mình.
Mèo bự nha, ai mà không muốn vuốt mèo chứ!
Hắn nhìn Eugene, dưới ánh mắt khích lệ của đối phương, hắn ngập ngừng đưa tay ra.
Lông xù xù, mềm mụp, há há há.
Nhẹ nhàng vuốt ve, chớp tai gấp lại, trong cổ họng Eugene đột nhiên tràn ra một tiếng hừ nhẹ.
Nguy Dã sửng sốt, sau đó rút tay lại: "Làm anh đau?"
"Không đau." Eugene cười hai tiếng.
Lực vuốt nhẹ nhàng cẩn thận, không những không đau mà còn có thể nói là thoải mái.
Sau đó y lại hỏi: "Còn muốn sờ sao? Tôi giúp cậu chải tóc được không?"
Lại chưa nói muốn trao đổi. Nguy Dã lại trở nên xa cách, lạnh lùng từ chối: "Không cần."
Eugene tiếc nuối nói: "Được rồi."
Dù sao còn có một chặng đường dài đi cùng nhau.
Muốn tìm hài cốt của rồng, thật là một công trình lớn, rốt cuộc rồng là sinh vật mạnh mẽ và có tuổi thọ cao.
Căn cứ sử sách Quang Minh lục địa ghi lại, thời điểm có nhiều rồng nhất là ba nghìn năm trước, cũng có không ít Long tộc tham chiến chết trong thần chiến.
Nhưng thời gian đã trôi qua nhiều năm, câu chuyện xưa được ghi lại tràn ngập sắc thái huyền ảo, muốn tìm được địa điểm chính xác còn phải nghiên cứu một phen.
Sau hai lần liên tiếp không tìm thấy gì, Eugene dẫn Nguy Dã vào vương quốc Gamma, đến chiến trường cũ trước kia.
"Nơi này từng có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-ghen-voi-chinh-minh-moi-ngay-deu-cam-sung-chinh-minh/3503590/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.