Lửa đạn liên miên, Ô Chiến không chút do dự mà muốn đuổi theo, nhưng bị Vu Thành kéo lại.
Sức lực của Ô Chiến quá lớn, Vu Thành thiếu chút nữa bị kéo ngược. Hòn đá ở phía trước rơi xuống, tro bụi bay vào mắt, anh ta gân cổ lên rống: "Ngài chưa mặc cơ giáp liền chạy theo, là không muốn sống nữa?!"
Đúng rồi, y nên mặc cơ giáp rồi cướp người về, hỏi rõ xem thế nào, mà không phải như oán phu bị vứt bỏ.
Đôi mắt Ô Chiến nhìn chằm chằm cơ giáp màu xanh thẳm đã mang Nguy Dã đi, ấn xuống trang bị cơ giáp: "Cậu theo tôi."
Vu Thành cũng từng cùng y tập luyện điều khiển cơ giáp loại nặng. Cơ giáp màu xanh thẳm đang ở trên không trung chiến đấu với quân phản loạn, Ô Chiến bay tới.
Nhưng khi cơ giáp của y bay lên, nhanh chóng gặp phải kẻ địch, biểu tượng ác ma của quân phản loạn xuất hiện trước mắt, Ô Chiến đang tức giận mà không có nơi giải tỏa, giơ tay bắn một phát súng, nổ nát nửa thân máy của đối phương.
Cứ như vậy, ngược lại càng bị nhiều người vây công.
Ô Chiến bắt buộc phải chiến đấu với quân phản loạn, nhìn thoáng qua cơ giáp màu xanh thẳm nơi xa, chỉ thấy thao tác phối hợp hài hòa, mỗi một động tác đều vô cùng mạnh mẽ, tràn đầy sát khí.
Hiển nhiên, hai người điều khiển không chỉ là cao thủ, mà còn phối hợp cực kỳ ăn ý.
Có một số kỹ xảo chiến đấu cùng động tác nhỏ, Ô Chiến vô cùng quen thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-ghen-voi-chinh-minh-moi-ngay-deu-cam-sung-chinh-minh/3361453/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.