Ô Chiến lấy lại tinh thần, dù như thế nào, y cùng Nguy Dã đã đột phá một bước kia, quan hệ tiến bộ vượt bậc.
Trên đường về phòng mình, y nhịn không được dương khóe môi cười.
Khi mở ra thùng đựng rượu thì vừa kinh ngạc vừa tức giận, khi đó y không nghĩ tới, mình sẽ có ngày bị Omega đột nhiên xuất hiện này làm cho thần hồn điên đảo.
Giờ trong lòng Ô Chiến cảm thấy đó là món quà ông trời ban tặng cho y.
Trên người dính nhớp, còn có mùi hương của Nguy Dã, Ô Chiến có chút không nỡ rửa sạch, nhưng nghĩ đến lát nữa còn đi gặp hắn, liền nhanh chóng tắm rửa.
Dùng nước lạnh, vì để áp chế sự xao động còn sót lại trong cơ thể. Nhưng thủ lĩnh tinh tặc đã xem nhẹ tinh lực tràn đầy của mình, lúc y bước ra nhìn đến rượu đặt trong tủ, lại đột nhiên nhớ tới đôi môi bị rượu làm ẩm ướt của Nguy Dã.
Ô Chiến liếm môi, đang muốn lấy rượu ra uống một ngụm, cửa bị gõ vang.
Y lấy khăn tắm quấn quanh hong, mở cửa, người tới là Vu Thành.
Phó thuyền trưởng mặt đầy rạng rỡ, ăn mừng vì chứng sợ hãi Omega của y đã khỏi, tìm được Omega định mệnh của mình.
Từ này làm Ô Chiến nghe đến thể xác và tinh thần đều thoải mái, đôi mắt nhìn về phía món đồ trong tay Vu Thành: "Cầm gì thế?"
"À, cho ngài giải khát." Vu Thành đem đồ uống năng lượng trong tay đưa cho y, lặng lẽ đánh giá sắc mặt của y.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-ghen-voi-chinh-minh-moi-ngay-deu-cam-sung-chinh-minh/3361452/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.