Trong thời đại này, game thực tế ảo rất phát triển, mỗi người đều có thể trải nghiệm khoái cảm sát phạt quyết đoán trong trò chơi, cho nên vì sự bình yên, xã hội hiện thực quản lý vũ khí vô cùng nghiêm ngặt.
Dù vậy, vẫn có chợ đen buôn bán súng ống, lúc này thợ săn đang nằm trên mặt đất liền rút ra súng, dùng sức lực cuối cùng để liều mạng với Nguy Dã.
Bên tai vang lên một tiếng nổ lớn, mọi thứ như đang quay chậm, viên đạn xuyên qua không khí, đục thủng laptop đang che trước ngực Du Thước.
Lực tác động làm cơ thể y ngã ra sau, chiếc kính đen rớt trên mặt đất, notebook vỡ thành từng mảnh nhỏ trên đất.
Cố Thanh Hoài tới chậm một bước, đá văng cây súng trong tay thợ săn, cùng Cố Thanh Nguyên khống chế gã.
Thợ săn cười haha, trên trán máu tươi giàn giụa, gã dùng cặp mắt đỏ tươi gắt gao nhìn chằm chằm Nguy Dã: “Kéo theo một người chết cùng xem như không uổng…… Á!”
Cố Thanh Hoài hung hăng đấm thợ săn một quyền, tầm mắt sầu lo nhìn về phía Nguy Dã.
Vạt áo trước ngực Du Thước nhuộm một mảng máu tươi, miệng ho khan, ánh mắt Nguy Dã khẽ run nhìn y, giọng nói gần như nghẹn trong cổ họng: “Anh ——”
Giọng hơi ngừng, hắn chưa nói lời vô nghĩa như “Anh có sao không”, đột nhiên nhặt lên dao găm trên mặt đất, đi tới trước mặt thợ săn, ánh mắt hờ hững.
Nâng cánh tay, mũi dao dứt khoát đâm vào trái tim của người đàn ông đó.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/moi-ngay-deu-ghen-voi-chinh-minh-moi-ngay-deu-cam-sung-chinh-minh/3332476/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.